Chương 63: [Dịch] Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Cầm bánh quẩy phải dùng làm vũ khí (1)

Phiên bản dịch 8014 chữ

Mười phút sau, Tần Nguyên Hạo và nam tử gầy cao mặt không biểu cảm bước ra khỏi thanh lâu, hoàn toàn không còn chút hưng phấn nào như trước khi vào.

Lục Dương gãi gãi bên thái dương, nhanh như vậy đã ra rồi?

Ở cửa, mụ tú bà đưa cho Tần Nguyên Hạo và nam tử gầy cao mỗi người một tờ giấy, cả hai mở ra xem rồi lập tức hủy đi.

"Tần huynh, đà chủ tìm ta có việc, bảo ta đến phân đà một chuyến, ta đi trước một bước."

"Ừ, đà chủ cũng bảo ta làm chút chuyện, cứ chia ra ở đây đi, đừng quên giúp ta tuyên truyền chuyện ta đi thanh lâu."

"Không thành vấn đề."

Hai người chia ra ở trước thanh lâu, Lục Dương khẽ động tâm, lựa chọn đi theo nam tử gầy cao.

Tu vi của nam tử gầy cao cũng tương đương với Tần Nguyên Hạo, không phát hiện ra Lục Dương đang đi theo dưới mặt đất.

Người đi đường và nhà cửa xung quanh càng lúc càng thưa thớt, đi được một lúc đã là vùng rừng núi hoang vu, không có một bóng người.

Nam tử gầy cao có vẻ rất quen thuộc nơi này, bước đi trên đường núi như dạo chơi, đường núi quanh co khúc khuỷu, nam tử gầy cao đi khoảng nửa nén nhang thì dừng lại trước một vách đá.

Nơi này nằm ở ranh giới giữa Diên Giang quận và một quận khác, về mặt lý thuyết thì thuộc địa phận Diên Giang quận, nhưng xét theo yếu tố lịch sử, cả hai bên đều có lý do để quản lý.

Chính vì cả hai đều có lý do nên cả hai đều không quản.

Dù sao ở đây cũng chẳng có thứ gì đáng giá, không có lý do để tranh giành.

Hắn gõ gõ vào vách tường, ba dài một ngắn, miệng lẩm bẩm đọc chú ngữ, vách tường lập tức trở nên giống như mặt nước.

Nam tử gầy cao bước một bước vào trong vách tường, không còn thấy bóng dáng đâu nữa.

Lục Dương nghe thấy hắn đọc: "Bất Hủ tiên nhân, chết mà sống lại, vén mây thấy trời, trường tồn thế gian."

"Đây là một cái động thiên?" Hai mắt Lục Dương trầm xuống, lộ ra vẻ kinh ngạc.

Động thiên là một không gian do đại năng tu tiên tinh thông pháp thuật không gian khai mở ra, tu vi càng cao thì không gian khai mở ra càng hoàn chỉnh.

Nói chung, tu sĩ Hóa Thần kỳ đã có thể khai mở ra một không gian thuộc về mình.

Có một vài tu sĩ thích coi động thiên là nơi ở, sống cuộc sống độc cư, cũng có một vài tu sĩ thích coi động thiên là nơi chôn cất, sống cuộc sống độc cư.

Tu sĩ Hóa Thần kỳ từ trước đến nay nhiều vô số kể, còn chưa nói đến bên trên Hóa Thần kỳ còn có ba đại cảnh giới Luyện Hư, Hợp Thể, Độ Kiếp.

Tu sĩ qua đời nhưng động thiên vẫn còn, điều này đã tạo nên Trung Ương đại lục có rất nhiều di tích động thiên, hơn nữa đa số tu sĩ trước khi qua đời đều không tiết lộ vị trí và cách mở động thiên, mọi người chỉ có thể dựa vào vận may để tìm kiếm động thiên do người đi trước để lại.

Không ai biết được hiện nay còn bao nhiêu động thiên chưa được mở ra.

Đại sư tỷ nói đại thế đến, càng ngày càng nhiều động thiên được phát hiện, có rất nhiều người đạt được cơ duyên mà bay lên trời.

Động thiên trước mắt này hẳn là một trong những động thiên do người đi trước để lại, bị Ma giáo phát hiện ra và dùng làm của riêng.

Lục Dương không vội vàng đi theo, hắn lựa chọn yên lặng chờ đợi nam tử gầy cao đi ra.

Lục Dương luôn cảm thấy như vậy không an toàn, dù sao đây cũng là Diên Giang đà, căn cứ của Ma giáo, bên trong không biết có bao nhiêu cao thủ, chỉ trốn trong đất thì độ ẩn nấp không đủ cao.

Nghĩ đến đây, Lục Dương trốn đến một chỗ vừa vặn có thể nhìn thấy cửa vào căn cứ, dùng bí thuật ẩn nấp của Man tộc mà Man Cốt cung cấp để ẩn nấp.

Khoảng một canh giờ sau, một nam tử đeo mặt nạ từ trong vách đá đi ra, nam tử gầy cao đi theo sau.

Nhìn có vẻ như địa vị của nam tử đeo mặt nạ cao hơn nam tử gầy cao.

"Hửm?" Nam tử đeo mặt nạ phát hiện có gì đó không đúng, phóng thần thức ra quét xung quanh, ngay cả dưới mặt đất cũng không bỏ qua.

"Đi ra đi, ta phát hiện ra ngươi rồi, đừng tưởng rằng ngươi ẩn nấp rất giỏi, bây giờ đi ra, còn có thể tha cho ngươi khỏi chết!" Nam tử đeo mặt nạ nhàn nhạt nói.

"Còn không đi ra? Đừng tưởng rằng đà chủ như ta là người nhân từ nương tay, ta đếm đến ba, nếu ngươi còn không đi ra thì đừng trách đà chủ như ta không cho ngươi cơ hội nữa!"

"Ba!"

"Hai!"

"Một!"

"Đi chết đi!"

Trong lòng bàn tay của đà chủ ngưng tụ một luồng sức mạnh, đánh về một hướng, phát ra tiếng nổ vang ầm ầm.

"Đà chủ, có chuyện gì vậy?" Nam tử gầy cao cung kính hỏi.

Đà chủ lắc đầu: "Ta cứ cảm thấy có người đang nhìn ta, lừa một chút cũng không có phản ứng gì, có lẽ là ảo giác."

Trên trán Lục Dương toát mồ hôi lạnh, vừa rồi trong đầu hắn đã nảy ra ý định nhảy ra khỏi lớp đất và giao đấu với đà chủ, như vậy mới có thể tranh thủ được một đường sống.

May mắn ý chí của hắn đủ mạnh, cưỡng ép đè nén sự kích động này, hắn tin tưởng bí thuật ẩn nấp của Man tộc sẽ không để lộ ra hắn.

Lục Dương cảm giác được thần thức của đà chủ đã quét đến hắn, nhưng hắn cảm thấy đà chủ chỉ coi hắn là một tảng đá, không để ý.

Nếu đà chủ thật sự phát hiện ra hắn, sao có thể đếm ngược, trực tiếp ra tay mới là chính xác.

"May mắn là bí thuật ẩn nấp của Man tộc cao minh, chỉ cần không di chuyển thì sẽ không bị phát hiện." Lục Dương thầm nghĩ: "Đà chủ này hẳn là có tu vi Kim Đan kỳ."

"Đã chuẩn bị xong cho cuộc tuyển chọn mười ngày sau chưa?"

"Mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ chờ mười ngày sau đồng đạo đến đây, thông qua tuyển chọn và gia nhập chúng ta."

"Như vậy thì tốt, hi vọng lần này có thể chiêu mộ được nhiều thiên tài ma đạo, như vậy thì tổng bộ sẽ coi trọng Diên Giang đà."

Hai người vừa nói vừa đi, rất nhanh đã biến mất khỏi tầm mắt của Lục Dương, Lục Dương không dám nhúc nhích, sợ để lộ bản thân.

"Kim Đan kỳ quả nhiên không đơn giản."

Lục Dương lại đợi thêm nửa canh giờ, hắn lo lắng đà chủ nghi ngờ quá nhiều, đột nhiên quay lại.

Nửa canh giờ sau, đà chủ vẫn không xuất hiện.

"Đi thôi."

Lục Dương độn thổ rời đi.

Lần này xem như thu hoạch khá lớn, không chỉ biết được vị trí của Diên Giang đà mà còn xác định được địa điểm tuyển chọn chính là ở đây.

...

"Nói nghe xem Quỷ Kiến Sầu, tóc của ngươi là sao? Nghe nói ngươi giết một người thì nhổ một sợi tóc?" Vệ bộ đầu vắt chéo chân hỏi, đám trộm cướp xếp thành hàng, ngồi ở đối diện sợ hãi đến run rẩy.

"Không, không có chuyện đó, đây là ta làm lão đại không tốt, đội ngũ không dễ dẫn dắt, thuộc hạ gây chuyện khắp nơi, áp lực quá lớn nên mới rụng tóc."

"Còn ngươi, Liều Mạng Nhị Lang, nghe nói ngươi đánh nhau với tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, ngươi đánh cho hắn chột hai mắt, hắn đánh cho ngươi chột một mắt?"

"Mắt của ta không sao, đeo miếng che mắt trông có khí thế hơn, ra ngoài lăn lộn giang hồ, luôn phải có chuyện gì đó để nói ra ngoài."

"Còn ngươi, Thảo Thượng Phi, nghe nói ngươi đi vào hoàng cung trộm cắp, tội này ước tính ngươi sẽ bị giam cả đời, nghiêm trọng thì sẽ bị xử lăng trì."

Lão tam trong đám trộm cướp kêu oan: "Hiểu lầm rồi đại nhân, đây là ta thiếu nợ không trả, bị chủ nợ đánh gãy một cái chân mới miễn được khoản nợ."

Vệ bộ đầu ngáp một cái, còn tưởng rằng trên lưng mỗi người bọn chúng đều có đại án, không ngờ lại như vậy?

"Bộ đầu đại ca, ta khai, ta khai hết, ta đã trộm mười sáu nhà..."

Vệ bộ đầu xua tay: "Cái này không vội, nói trước xem, đám người các ngươi vì cái gì mà lại ùn ùn kéo đến Diên Giang quận?"

"Chuyện này..." Tên trộm cướp lão đại có chút do dự, cân nhắc giữa lợi và hại của việc khai ra.

Vệ bộ đầu chỉ chỉ vào phòng dụng cụ tra tấn ở phía sau: "Nhìn thấy dụng cụ tra tấn ở phía sau không, nếu các ngươi không nói thì sẽ dùng những thứ này để giúp các ngươi nói."

Trên dụng cụ tra tấn còn sót lại máu đen, trông đặc biệt đáng sợ, đám trộm cướp nuốt một ngụm nước bọt, tranh nhau khai ra.

"Ta nói..."

Đám trộm cướp vừa nói được hai chữ thì lập tức im bặt.

Nếu có người đi đến phía sau bọn chúng, sẽ phát hiện ra ở chỗ cổ của bọn chúng có cắm một cây kim nhỏ như sợi lông trâu, trên kim có tẩm kịch độc!

"Có thích khách!"

Vệ bộ đầu quả không hổ là bộ khoái giàu kinh nghiệm nhất, lập tức phản ứng lại, lao ra ngoài phòng, tìm kiếm bóng dáng của thích khách.

Nhưng bên ngoài nào có bóng người?

Bên trong phòng tra tấn, bóng tối như có sinh mệnh lưu động, dường như có tiếng cười thấp thấp, sau đó biến mất không thấy đâu nữa.

(Chương này hoàn)

Bạn đang đọc [Dịch] Ai Bảo Hắn Tu Tiên của Tối Bạch Đích Ô Nha

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    560

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!