Hồng Nghi rất vui, đã lâu rồi nàng không có tâm trạng thế này kể từ khi từ biệt Cố An.
Hai người tùy ý hàn huyên trong sân. Tính tình Hồng Nghi vốn lạnh nhạt, dẫu cho đang kể lại kinh lịch của mình, ngữ khí của nàng vẫn vô cùng bình thản.
Sau khi rời Cố An, nàng ngao du thiên hạ, thỉnh thoảng cũng gặp phải tranh đấu, nhưng danh tiếng của nàng không hề lan truyền, nàng cũng chẳng buồn tiết lộ danh hiệu của mình cho người khác.
Sau này, nàng đến ngọn núi này, ẩn cư tại đây. Những lúc buồn chán, nàng lại điểm hóa vài Mộc Linh, khiến cho sân viện thêm phần náo nhiệt.