Chương 76: [Dịch] Xuyên Sách Nữ Tần, Ngày Đại Hôn Bị Nữ Chính Giết Chết

Nhìn không thấu tam công tử, ta không dám làm loạn

Phiên bản dịch 6974 chữ

"Ta còn sống, giá trị rõ ràng lớn hơn!" Tô Khuynh Thành trầm giọng nói.

"Giá trị? Ai lại biết rõ giá trị của mình lớn bao nhiêu? Cho dù ta, cũng đã chuẩn bị tốt làm vật hy sinh. La Võng nuôi dưỡng ngươi, để ngươi làm đại tiểu thư mấy chục năm, bây giờ đến lúc ngươi hồi báo La Võng." Huyết Khô Lâu hờ hững nói.

Tô Khuynh Thành nói: "Ta là Vương phi của Đại Chu.''

"Không sao, có người thích hơn cả ngươi, ngươi tồn tại, chỉ là trở ngại!" Huyết Khô Lâu nói.

Tô Khuynh Thành nghe vậy, con ngươi co rụt lại, nàng không hiểu thấu, bị Cơ Thành chọn làm Vương phi, hai người chưa từng gặp nhau.

Vốn dĩ nàng dự định làm theo từng bước, kết quả lại đột nhiên bị Tô Chiến Thiên đưa vào Thiên môn, chấp hành nhiệm vụ.

Chuyện đào hôn, chỉ là ngụy trang mà thôi.

Kỳ thật Tô Chiến Thiên cũng là người của La Võng, ẩn giấu rất sâu, mà nàng cũng không cao quý như tưởng tượng, nàng chỉ là một sát thủ được La Võng bồi dưỡng.

La Võng vô khổng bất nhập, bọn họ nuôi quân cờ tại các thế lực khác, một khi đến lúc vận dụng, ai cũng không thể cự tuyệt, nếu không hạ tràng, chỉ có chết!

"Thiên môn thì sao? Chỉ có ba sát thủ xâm nhập Thiên môn, Hắc Thường và một vị khác đã chết, hiện tại chỉ còn ta, nếu ta chết rồi, chẳng phải La Võng lấy giỏ trúc mà múc nước sao?"

Tô Khuynh Thành trầm giọng nói, còn muốn tranh thủ chút hi vọng sống cho mình.

"Không có bất luận kẻ nào không thể thay thế, nếu là có, thì là thời cơ chưa tới, từ lúc ngươi bước vào Thiên môn, ngươi chỉ có một giá trị duy nhất, đó là chết.''

Huyết Khô Lâu tiếp tục nói.

Gã có thể dùng một kiếm chém chết Tô Khuynh Thành, nhưng vẫn muốn chờ chút, trực giác nói cho gã biết, Diệp Lăng Thiên sẽ hiện thân.

"Xem ra không chỉ có ba sát thủ xâm nhập Thiên môn!''

Sắc mặt Tô Khuynh Thành xám như tro.

Một sát thủ, thời điểm bị triệt để thay thế, sẽ mất giá trị nên có.

"Kỳ thật ta rất hiếu kì, ngươi có bí mật gì, lại được Cơ Thành chọn làm vương phi, được Tô Chiến Thiên đối đãi đặc biệt như thế.''

Huyết Khô Lâu khẽ híp mắt, luôn cảm thấy trên thân Tô Khuynh Thành có bí mật người khác khó mà nghĩ tới.

Lão hồ ly Tô Chiến Thiên kia tựa như che giấu La Võng một ít chuyện... Dù sao lão gia hỏa kia không đơn giản, đối phương vốn không phải người Đại Chu!

Tô Khuynh Thành tự giễu cười một tiếng, tình huống Cơ Thành bên kia, nàng không biết rõ, nhưng nàng vô cùng hiểu rõ Tô Chiến Thiên.

Người của La Võng, từ trước đến nay đều lãnh huyết, từ nhỏ đến lớn, Tô Chiến Thiên chưa từng cho nàng sắc mặt tốt, mỗi một lần phạm sai lầm, nàng sẽ bị đánh cho da tróc thịt bong, chịu đói rất bình thường.

Đối phương đối đãi với mình đặc biệt? Quả thực là chuyện cười.

Quân cờ của La Võng, nhiều vô số kể, chết một hai cái, căn bản không ai để ý tới.

Cho nên, nàng không nhận mệnh, nàng chỉ muốn sống, đối với nàng mà nói, mục tiêu của nàng là sống tiếp.

Chờ giây lát.

Huyết Khô Lâu lẩm bẩm: "Xem ra là ta xem trọng Diệp Lăng Thiên, yên tâm, ta sẽ đưa thi thể của ngươi đến chân núi Thiên môn.''

'Xoẹt xẹt!'

Vừa nói xong, trường kiếm màu máu bỗng nhiên ra khỏi vỏ, một đạo kiếm khí lăng lệ chém về phía Tô Khuynh Thành.

Tô Khuynh Thành biến sắc, muốn tránh né, lại phát hiện mình đã bị kiếm khí khóa chặt, căn bản không động được.

"Xong!"

Tô Khuynh Thành nói thầm một tiếng, triệt để tuyệt vọng, hóa ra giãy dụa mấy chục năm, kết quả chỉ là vô dụng.

Quả nhiên, một khi vào La Võng, mạng sống sẽ không còn là của mình, hết lần này tới lần khác nàng vẫn muốn giãy dụa, ngẫm lại thật buồn cười.

Ngay lúc Tô Khuynh Thành cho rằng mình hẳn phải chết không nghi ngờ.

'Vèo!'

Hàng Tai trong tay nàng đột nhiên bay ra, ngăn chặn đạo kiếm khí kia.

"Hửm?"

Huyết Khô Lâu khẽ híp mắt, lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó trên mặt hiển hiện tiếu dung.

Rốt cục đến rồi!

"Khuynh Thành, làm sao lại dính đầy bụi đất như thế, nói cho công tử biết, bị ủy khuất rất lớn phải không?"

Lúc này, một giọng nói ôn hòa vang lên.

Cách đó không xa, Diệp Lăng Thiên đang chấp tay sau lưng, đi về phía bên này.

"Diệp Lăng Thiên."

Tô Khuynh Thành kinh ngạc nhìn Diệp Lăng Thiên, trong lúc nhất thời, cảm giác trong lòng cực kì phức tạp.

Nhìn thấy Diệp Lăng Thiên xuất hiện, nàng vốn đã tuyệt vọng, lại sinh ra một tia ấm áp không hiểu, tựa như vẫn còn ánh sáng.

"Diệp Lăng Thiên, ngươi rốt cục đã tới, có phải ngươi giết Huyết Hồn không?''

Huyết Khô Lâu nhìn về phía Diệp Lăng Thiên.

Diệp Lăng Thiên thở dài nói: "Có việc thì tìm ta, sao lại đi khi dễ Khuynh Thành của ta?"

Huyết Khô Lâu lắc đầu: "Nhìn không thấu tam công tử, ta không dám làm loạn."

Huyết Hồn chết, đến cùng do Diệp Lăng Thiên gây nên, hay là do cao thủ của Thiên môn gây nên, Huyết Khô Lâu không nắm chắc.

Cho nên trên đường đi truy sát Tô Khuynh Thành, bởi vì muốn nhìn xem Diệp Lăng Thiên có ra tay hay không, cũng muốn biết có cao thủ nào khác xuất hiện không, làm như vậy dễ thăm dò ra chút đồ vật.

Đáng tiếc cả đoạn đường, chỉ phát hiện một vị Tông sư sơ kỳ, làm cho gã thất vọng.

"Ngươi đã làm loạn rồi, ngay cả ta còn không nở làm tổn thương Khuynh Thành, ngươi lại dám đả thương nàng, bút nợ này ta tới tính sổ.'' Diệp Lăng Thiên khẽ nói.

"Tam công tử giấu dốt quá sâu, vừa nhìn thấy ngươi, ta liền biết ngươi rất âm hiểm xảo trá, ngươi sẽ không vì bất luận kẻ nào mà xuất thủ, trừ khi đối phương có giá trị."

Huyết Khô Lâu nắm chặt trường kiếm, âm thầm dò xét Diệp Lăng Thiên, trong lòng mang theo vài phần đề phòng.

Làm một sát thủ, xem thường kẻ khác, chính là sai lầm trí mạng, nhất là một người mà mình nhìn không thấu, Huyết Hồn là vết xe đổ.

Một đường truy sát Tô Khuynh Thành, Diệp Lăng Thiên không động thủ, bây giờ ngay lúc Tô Khuynh Thành sắp chết, đối phương lại chạy ra, nếu nói không có tính toán, gã sẽ không tin.

Diệp Lăng Thiên cười, duỗi tay ra, Hàng Tai bay vào trong tay hắn.

Hắn nhìn Tô Khuynh Thành nói: "Khuynh Thành, công tử thay ngươi giết kẻ châm ngòi li gián tình cảm của chúng ta."

"Thật sao? Vậy để ta xem ngươi có năng lực gì."

Trong mắt Huyết Khô Lâu bộc phát sát ý, không tiếp tục nói nhảm, bước ra một bước, bỗng nhiên xuất hiện ngay trước mặt Diệp Lăng Thiên.

"Huyết Lục!"

Huyết Khô Lâu quát lạnh một tiếng, kiếm khí màu máu bắn ra, sát khí kinh khủng quét sạch xung quanh, cỏ cây hóa thành bột mịn.

Diệp Lăng Thiên bình tĩnh nhìn Huyết Khô Lâu, bàn tay đã nắm chặt chuôi kiếm, lực lượng tràn vào trong Hàng Tai.

Tu vi của hắn hiện tại, dù không dùng Đại Chu Đế Vương Quyết, vẫn đủ lực đối đầu Tông sư đỉnh phong.

'Keng!'

Hàng Tai ra khỏi vỏ, huyết quang bộc phát đầy trời, thiên địa trở nên vô cùng yên tĩnh, động tác của Huyết Khô Lâu trở nên cực kì chậm chạp, cỏ cây bột mịn đang bay lên, cũng đình trệ bất động.

'Ong, ong, ong!'

Hàng Tai kiếm điên cuồng rung động, lực lượng màu máu kinh khủng, quấn quanh thân kiếm, hóa thành một con huyết long.

'Vèo!'

Hàng Tai bắn ra, trường long màu máu gào thét, uy thế bá đạo, sát khí cuồn cuộn, mặt đất bị kiếm khí chém nứt.

'Xoẹt!'

Không đợi Huyết Khô Lâu phản ứng, Hàng Tai trực tiếp đâm thủng cổ của gã, đánh gã bay về phía sau mấy chục mét.

Bạn đang đọc [Dịch] Xuyên Sách Nữ Tần, Ngày Đại Hôn Bị Nữ Chính Giết Chết của Cô Sơn Phóng Ngưu Oa

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    41

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!