Nữ tử đeo khăn che mặt lạnh lùng nhìn Diệp Lăng Thiên, trong lòng tràn đầy chán ghét, người này miệng lưỡi trơn tru, quả nhiên không phải thứ tốt.
"Khiến người ta thất vọng!"
Không ít người ở đây âm thầm lắc đầu, quả nhiên như thiên hạ đồn, tam công tử Thiên môn háo sắc thành tính, khó thành đại sự.
Tô Khuynh Thành nhìn thấy thần sắc của đám người, không khỏi thở dài trong lòng, tài nghệ giả heo ăn thịt hổ của tam công tử, xác thực không ai bằng.
"Tam công tử am hiểu bày mưu nghĩ kế, không biết có tính ra chúng ta sẽ tới đây không?''
Trong đám người Vãng Sinh doanh, một người thần bí đeo mặt nạ quỷ màu máu, trên bờ vai có hai cái đầu lâu, thanh âm lạnh lẽo, cuồn cuộn sát khí.
Gã là một Tông sư đỉnh phong, đeo một thanh đao sau lưng, trên thân tản ra khí tức sâm u, tràn ngập mùi máu tanh, khiến người ta run sợ.
Vãng Sinh doanh và La Võng, đều ăn thiệt thòi lớn bởi Diệp Lăng Thiên, cái tên tam công tử này là một phế vật, nhưng đối với hai tổ chức sát thủ mà nói, Diệp Lăng Thiên rất quỷ dị, bọn họ vô cùng kiêng kỵ.
Bọn họ liên tục bị tính kế, có thể do Thiên môn bố cục, nhưng hắn là nhân vật mấu chốt trong đó, không có khả năng cái gì cũng không biết.
Đám người Đường Môn và Phương Ngoại Thiên, khẽ híp con mắt, Diệp Lăng Thiên và Vãng Sinh doanh có thù sao? Thật ngoài dự đoán.
Diệp Lăng Thiên cười nhạt nói: "Vị bằng hữu xấu xí này, chúng ta quen nhau sao?"
Du Sơn Khách nói: "Vị này là Đoạn Đầu Quỷ, một trong tứ đại lệ quỷ của Vãng Sinh doanh."
"Ồ? Thì ra là Đoạn Đầu Quỷ, ta cũng nghe danh, nghe nói thực lực Đoạn Đầu Quỷ cường đại, chỉ dưới Bệnh Tử Quỷ, hôm nay gặp mặt, quả thật danh bất hư truyền."
Diệp Lăng Thiên ra vẻ chợt hiểu.
Du Sơn Khách cười nói: "Tam công tử không thể phớt lờ, tên Đoạn Đầu Quỷ này là kẻ đến không thiện, ngươi phải cẩn thận."
"Bản công tử hành tẩu giang hồ, dựa vào hai chữ: Bối cảnh! Chẳng lẽ còn có người dám đụng đến ta?"
Diệp Lăng Thiên không để ý nói.
Du Sơn Khách lắc đầu: "Gặp một kẻ liều mạng, bối cảnh lớn đến đâu cũng vô dụng, phải dựa vào thực lực của bản thân."
Diệp Lăng Thiên nhìn về phía Du Sơn Khách nói: "Ngươi nói có chút đạo lý."
Du Sơn Khách ôm quyền nói: "Tại hạ La Võng Du Sơn Khách, nếu tam công tử cần, ta sẽ giết chết tên gia hỏa không biết sống chết này, ta chỉ có một yêu cầu."
Đoạn Đầu Quỷ nghe vậy, nhìn chằm chằm Du Sơn Khách, sát khí trong mắt nồng đậm hơn mấy phần, hai đại tổ chức sát thủ, không có giao tình gì với nhau, một khi sinh ra mâu thuẫn, nên giết vẫn là giết.
"Người của La Võng… Thú vị, ngươi có yêu cầu gì." Diệp Lăng Thiên vuốt cằm nói.
Du Sơn Khách dời mắt nhìn sang Tô Khuynh Thành, vừa muốn mở miệng.
"Ta cự tuyệt!"
Diệp Lăng Thiên không cho Du Sơn Khách cơ hội nói ra.
"..." Du Sơn Khách u oán nhìn Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên khua tay nói: "Bên người bản công tử cao thủ như rừng, ai tới đều như nhau, không cần ngươi xuất thủ, lần sau có cơ hội, ta cũng muốn biết thủ đoạn của ngươi."
"Thật sao? Vậy ta muốn nhìn xem bên người tam công tử có bao nhiêu cao thủ."
Đoạn Đầu Quỷ lạnh lẽo nói, vung tay lên, mấy tên sát thủ Vãng Sinh doanh động thân, bao vây Diệp Lăng Thiên, ba người Niệm Hồng Ngư cũng bị vây trong đó.
"Cút!"
Triệu Sơn Hà nhíu lông mày, trong mắt tràn ngập hàn khí, một cỗ uy áp bộc phát, mấy tên sát thủ Vãng Sinh doanh còn chưa kịp phản ứng, liền bị đẩy lui, nhao nhao há miệng phun máu, thần sắc vô cùng sợ hãi.
"Hửm?"
Đoạn Đầu Quỷ hơi híp mắt, chậm rãi đứng dậy.
'Keng!'
Thanh đao ra khỏi vỏ, lạnh lẽo nhìn Triệu Sơn Hà nói: "Các hạ có chút thực lực, ta không khỏi hiếu kỳ ngươi là ai.''
"Ngươi không cần hiếu kì lai lịch của gã, bởi vì ngươi dám nói thêm câu nào, sẽ chết dưới kiếm của gã.''
Một giọng nói âm nhu chợt vang lên.
Một nhóm hắc y nhân tiến vào đại điện, dẫn đầu là một nam nhân mặc áo bào đen, đội nón đen, tay cầm câu hồn tác, trên người tản ra sát khí còn đáng sợ hơn, mạnh hơn Đoạn Đầu Quỷ rất nhiều.
"Câu hồn đoạt mạng, Hắc Bạch Vô Thường, Hắc Vô Thường đích thân đến, thật thú vị.''
Trên mặt Du Sơn Khách lộ ra nụ cười ấm áp.
"Hắc Vô Thường."
Nhìn thấy nam tử hắc bào, Đoạn Đầu Quỷ lộ ra vẻ nghi ngờ, tại sao Hắc Vô Thường lại ở đây?
Hắc Vô Thường nhìn về phía Triệu Sơn Hà, nhẹ giọng nói: "Quả nhiên như nghe đồn, tu vi của Triệu đạo hữu giảm lớn, không biế còn rút Sơn Hà kiếm ra được không?"
"Sơn Hà kiếm! Gã là Triệu Sơn Hà."
Đoạn Đầu Quỷ giật mình, con ngươi co rụt lại, ánh mắt lộ ra vẻ chấn kinh.
Nam tử tóc trắng này vậy mà là Triệu Sơn Hà? Nhìn lầm!
Nghĩ tới đây, Đoạn Đầu Quỷ không khỏi hoảng sợ, may mà Hắc Vô Thường xuất hiện kịp thời.
Triệu Sơn Hà đạm mạc nói: "Tu vi của Triệu mỗ thục lùi, nhưng trảm mấy tên đạo chích, không có vấn đề gì lớn.''
Hắc Vô Thường thở dài nói: "Ta không muốn nhìn thấy Sơn Hà kiếm ra khỏi vỏ, chuyện hôm nay, không liên quan đến Triệu đạo hữu, mong đạo hữu cho chút thể diện."
"Trong ba mét, người tới gần, giết!"
Triệu Sơn Hà lạnh lùng nói, trong mắt không có chút cảm xúc nào.
Hắc Vô Thường cười nhạt, nhìn về phía Diệp Lăng Thiên nói: "Tam công tử chọn được một vị trí tốt.''
Có Triệu Sơn Hà bảo hộ, gã không dám động thủ, đừng cho rằng tu vi Triệu Sơn Hà rơi xuống, thì thực lực sẽ yếu kém, một khi xuất kiếm, chưa chắc gã chiếm được chỗ tốt.
Du Sơn Khách nói: "Tam công tử, chỉ cần ngươi mở miệng, ta sẽ giết chết Hắc Vô Thường và Đoạn Đầu Quỷ giúp ngươi.''
Diệp Lăng Thiên khẽ cười nói: "Bên người bản công tử không thiếu cao thủ."
Nữ tử đeo khăn che mặt đạm mạc nói: "Triệu thúc, vị công tử này đã nói không thiếu cao thủ, thúc không cần xuất thủ.''
Triệu Sơn Hà nhẹ nhàng gật đầu.
Hắc Vô Thường cười nói: "Tam công tử, xem ra công tử nên mời cao thủ khác ra mặt, không thì khó mà thoát chết.''
Vừa nói xong, đám sát thủ Vãng Sinh doanh đứng sau lưng gã, lập tức nhào về phía Diệp Lăng Thiên.
'Ầm!'
Đúng lúc này, bên trong đại điện, tràn ngập một cỗ lực lượng kinh khủng, làm cho đám người hô hấp khó khăn.
'Cạch, cạch…'
Tiếng bước chân rất nhỏ vang lên, giống như âm thanh của tử thần, đám người chật vật ngẩng đầu, chỉ thấy trước cửa đại điện, có một bóng hình xinh đẹp tuyệt đại, giống như trích tiên.
Tay của nàng cầm Phượng Hoàng Linh Vũ kiếm, tóc dài bay theo gió, làn da trắng như tuyết, dung nhan tuyệt thế, hại nước hại dân, khí tức trên thân cực kỳ đáng sợ, ánh mắt lạnh lùng, đạm mạc đến cực điểm.
'Ong, ong, ong!'
Triệu Sơn Hà ngẩng đầu, máu trong cơ thể đình trệ, Sơn Hà kiếm trong tay không ngừng rung động.
'Xoẹt!'
Bóng hình xinh đẹp chợt động, xuất hiện ngay trước mặt Diệp Lăng Thiên.
"Ah!!!"
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, ngoại trừ Hắc Vô Thường, đám sát thủ Vãng Sinh doanh toàn bộ hôi phi yên diệt, bao quát cả Đoạn Đầu Quỷ!
"Là... Là nàng."
Đám người nhìn chòng chọc nữ tử đứng trước mặt Diệp Lăng Thiên, mồ hôi lạnh chảy ròng, ánh mắt đầy kinh ngạc.
Cho dù là Triệu Sơn Hà, cũng như lâm đại địch, nắm thật chặt Sơn Hà kiếm.
Tô Khuynh Thành che miệng, cực kì chấn kinh.
Hương thơm thổi tới mặt, Diệp Lăng Thiên khẽ híp mắt, chuẩn bị xuất thủ...