Chương 100: Vương Tôn
Lâm Bắc Phàm ra hiệu cho Ngô Ca.
Ngô Ca đi lên phía trước, cầm lấy Thần Tôn, làm bộ làm tịch mà thưởng thức, cuối cùng gật gật đầu: "Là thật đó, có thể mua!”
Lâm Bắc Phàm cười nói: "Nếu Ngô lão đệ đã nói là thật, ông chủ ngươi ra giá đi! Nếu như giá cả thích hợp thì ta sẽ mua ngay!"
Vương Bàn Tử không để ý ánh mắt mà Ngô Ca lia tới, nói một cách ngang ngược: "Ba trăm vạn! Một chiếc ba trăm vạn! Nếu ngươi thích thì cầm đi đi, một xu cũng không được thiếu!"
Vừa rồi hắn ta đã lỗ mấy trăm triệu, trong lòng đã chảy rất nhiều máu rồi.
Bây giờ phải tìm để bổ sung lại!
Có thể bớt lỗ được chút nào hay chút đấy!
Lâm Bắc Phàm quay đầu nhìn về phía Ngô Ca: "Có đáng không?"
Ngô Ca suy nghĩ một chút, nói: "Ba trăm vạn một cái chén Thần Tôn đã là giá thị trường rồi! Nhưng nó rất có giá trị tăng giá! Để đó một vài năm thì kiếm được hàng trăm vạn cũng không thành vấn đề! Lâm tổng có thể mua!"
"Người anh em này nói rất đúng, một cái chén giá ba trăm vạn quả thật là đã không có lãi gì nữa rồi! Nhưng nó rất có giá trị tăng giá, sau vài năm, giá cả có thể tăng lên một chút!" Tôn lão gật đầu.
"Nếu Ngô lão đệ và Tôn lão đều cảm thấy khả thi, vậy ta sẽ mua!" Lâm Bắc Phàm sảng khoái lấy thẻ ngân hàng ra.
Một cái ba trăm vạn, năm cái chính là một nghìn năm trăm vạn, đối với hắn mà nói căn bản không có vấn đề gì cả!
Lâm Bắc Phàm trả tiền xong thì nhận lấy Thần Tôn.
Nhưng đúng lúc này, Tôn lão hô lên một tiếng “Chờ một chút!”
Lâm Bắc Phàm cười nói: "Tôn lão, còn có chuyện gì nữa sao?"
Tôn lão cau mày, cẩn thận nhìn chằm chằm Thần Tôn trong tay Lâm Bắc Phàm, nói: "Mấy cái chén Thần Tôn này của ngươi không giống với những cái mà lão phu đã nhìn thấy trước đây! Có thể để lão phu nhìn một chút không?"
"Đương nhiên là có thể!" Lâm Bắc Phàm đưa qua.
"Cảm ơn!"Tôn lão nhận lấy một cách vô cùng cẩn thận.
Sau khi xem một lúc thì vô cùng phấn khích: "Không giống nhau! Quả nhiên là không giống nhau! Ha ha..."
Vương Bàn Tử: "Sao lại không giống vậy? Thần Tôn không phải đều là cũng một kiểu sao?"
"Thần Tôn quả thật đều là cũng một kiểu! Nhưng mấy cái chén Thần Tôn này của ngươi có một chút chênh lệch rất nhỏ với mười mấy cái mà ta đã nhìn thấy lúc trước! Ngươi nhìn đây... chỗ này, còn có chỗ này nữa”
Đối phương liên tiếp chỉ ra mấy chỗ, nói ra một cách rõ ràng rành mạch.
Mọi người đều trợn tròn mắt: "Nói như vậy thì có nghĩa là mấy cái này là giả sao?"
"Không! Chúng chắc chắn không phải là giả! Kỹ thuật và trình độ rèn của chúng hoàn toàn giống với mười mấy cái chén Thần Tôn mà ta nhìn thấy! Nhưng về mặt cấu tạo thì có chút khác biệt, không giống Thần Tôn, mà lại có chút giống"
"Giống cái gì?"
Giọng nói của Tôn lão trở nên kích động: "Vương Tôn trong truyền thuyết!"
"Vương Tôn!"
Tất cả mọi người đều bị sốc.
Vừa rồi vừa nghe Tôn lão nói chuyện, giá trị của Vương Tôn vô cùng cao!
Báo giá ít nhất cũng phải hơn trăm triệu, được bán với giá hai trăm triệu cũng không có gì là lạ!
Nếu gom đủ một bộ hoàn chỉnh thì giá còn tăng gấp đôi, có thể bán được hai tỷ!
“Tôn lão, ngươi nói Vương Tôn chân chính có thể được giấu ở trong mấy cái chén Thần Tôn này hay không? Giống như bức tranh vừa rồi?"
Tống Vũ Tinh giàu trí tưởng tượng.
"Rất có thể! Vì để bảo tồn tốt một vài trân bảo nên người xưa thường thích áp dụng phương thức như vậy, ta đã thấy nhiều lần rồi!" Tôn lão vỗ bàn.
Trong lòng Vương Bàn Tử và Ngô Ca dâng lên một dự cảm không tốt.
Mình sẽ không lại đem bán bảo bối đi đấy chứ?
Lần này tuyệt đối không thể!
Bởi vì, Vương Tôn chân chính đang được cất giấu trong tay bọn họ!
Trong này không thể nào có Vương Tôn được!
Tôn lão kích động nói: "Người trẻ tuổi, có thể cho lão phu thử một chút không?"
"Tất nhiên là có thể! Chỉ là ta có nghi vấn..."
Lâm Bắc Phàm nghi hoặc nói: "Ngươi xem Thần Tôn này hầu như là một thể hoàn chỉnh, giống như là dùng nguyên cả khối đồng để chế tạo! Tôn lão, làm sao ngươi có thể lấy ra được Vương Tôn ở bên trong?"
"Không cần lo lắng, ta rất hiều cách làm!"
Lâm Bắc Phàm: "..."
Sao mà thứ gì ngươi cũng hiểu vậy?
Không phải là người công cụ mà hệ thống đưa tới đấy chứ?
Tôn lão mỉm cười: "Thật ra chỉ là người xưa hòa bột đồng vào chất nhầy đặc biệt, sau đó bôi lên! Sau khi trải qua xử lý nhất định, chính là quá trình oxy hóa mà chúng ta thường nói đến ở hiện tại, làm cho nó biến thành đồng đen! Chỉ cần cho nó vào dung dịch có tính axit thì lớp bột đồng trên bề mặt này sẽ từ từ rơi ra!"
Tôn lão sai người đi mua vài chai giấm gạo về.
Sau đó cho người ta múc một xô nước rồi đổ giấm gạo vào nước.
"Bây giờ đã đại công cáo thành rồi! Chỉ cần cho Thần Tôn vào trong nước giấm, lớp màng đồng ngoài mặt sẽ từ từ tan chảy, thể hiện ra phong cách chân chính của nó!" Tôn lão vô cùng kích động.
"Chúng ta làm từng cái một!"
Tôn lão cẩn thận bỏ một Thần Tôn trong số đó vào trong thùng nước trước, sau đó mọi người nín thở nhìn một cách nghiêm túc.
Trong vòng chưa đầy một phút, xô nước bắt đầu chuyển sang màu xanh.
Đây là phản ứng của oxit đồng và axit trong xô, các ion đồng hòa tan trong nước, ion đồng này có màu xanh.
Dần dần mọi người đều nhìn thấy trong Thần Tôn lộ ra một vệt vàng tươi sáng.
"Vàng! Đây là màu của vàng!"
“Trong này thật sự có cái gì đó!”
"Rất có thể chính là Vương Tôn trong truyền thuyết!"
Tất cả mọi người đều trở nên kích động.
Chỉ có Vương Bàn Tử và Ngô Ca là trợn tròn mắt.
Đây không phải là Vương Tôn thật chứ?
Vậy bộ Vương Tôn trong tay bọn họ là cái gì?
"Không thể nào! Tuyệt đối không có khả năng!"
Vương Bàn Tử lẩm bẩm lắc đầu.