Chương 107: Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Ngươi là đồ cẩu tặc

Phiên bản dịch 5243 chữ

Chương 107: Ngươi là đồ cẩu tặc

"Không phải là thật chứ?"

"Thật một trăm phần trăm!”

Lâm Bắc Phàm nghiêm túc gật đầu.

Sau đó hắn kể lại tất cả vô cùng rõ ràng và sinh động những chuyện đã xảy ra trong mấy ngày nay.

Sau khi Diệp Tinh Thần nghe xong thì cảm thấy kinh tởm, còn nôn khan vài lần.

Khuôn mặt trở nên nặng nề: "Lâm tổng, cầu xin ngươi đừng nói nữa! Ta đang dưỡng thương, khẩu vị nhạt, không thể chịu nổi kích thích đâu!"

Ngô Ca cũng sầm mặt: "Lâm tổng, đủ rồi, làm ơn đừng nói việc này nữa!"

"Được rồi, ta không nói về việc này nữa, dù sao đây cũng là chuyện riêng của ngươi!"

Lâm Bắc Phàm tiếp tục cười tủm tỉm với Diệp Tinh Thần nói: "Diệp lão đệ, ngươi đừng thấy hắn ta còn trẻ, nhưng hắn ta lại có bản lĩnh rất lớn!"

"Ồ? Hắn ta có bản lĩnh gì?" Diệp Tinh Thần tò mò hỏi.

Không phải là trộm mộ sao?

Còn có thể có bản lĩnh gì?

"Diệp lão đệ, những ngày ngươi không có ở đây, đã xảy ra một chuyện rất quan trọng!"

Lâm Bắc Phàm đau đớn nói: "Có công ty nước ngoài muốn đánh cắp thông tin đầu tư nội bộ của chúng ta, vì thế đã bỏ ra một số tiền lớn để mua chuộc người trong công ty chúng ta! Từ nhân viên bình thường đến lãnh đạo cấp trung, toàn bộ mười sáu người! Bình thường ta đối xử tốt với bọn họ như thế mà bọn họ lại phản bội ta, đâm ngược lại ta một đao, ngươi có biết lúc ấy ta đau lòng như thế nào không?"

"Sau đó thì sao?" Diệp Tinh Thần vô cùng chờ mong phần tiếp theo.

Tốt nhất là thua lỗ vài tỷ, thậm chí là hàng chục tỷ cũng được!

Không phí công ta nằm ở chỗ này lâu như vậy!

"Sau đó..."

Lâm Bắc Phàm vỗ vào bả vai Ngô Ca: "Chính là người anh em này của chúng ta đã phát hiện ra khi đang dọn dẹp vệ sinh! Vị Ngô lão đệ này của chúng ta không chỉ thông minh mà còn cương trực công chính, quyết đoán vạch trần bọn họ, vớt vát lại không ít lợi ích và tổn thất cho công ty của chúng ta!"

Lâm Bắc Phàm cảm thán lắc đầu: "Nếu như không có hắn ta thì ta cũng không dám tưởng tượng công ty sẽ thành cái dạng gì! Tuy rằng Ngô lão đệ không có văn hóa gì, nhưng lại rất trung thành với công ty chúng ta! Vì thế ta lập tức đề bạt hắn ta lên!”

“Diệp lão đệ, ngươi nói ta làm có đúng hay không?”

"Đúng! Cực kỳ đúng!"

Diệp Tinh Thần nghe xong thì phát hỏa, nghiến răng nghiến lợi, cảm giác như vết thương lại nặng thêm một phần rồi.

Người ta muốn ăn cắp lợi ích thì để cho người ta lấy đi!

Người ta muốn phá hoại công ty thì để cho người ta phá hoại đi!

Một tên đào mộ như ngươi lo nhiều chuyện bao đồng như vây để làm gì?

Nếu thực sự nhàn rỗi đến mức sinh nông nỗi thì ngươi đi theo đuổi dì Lưu đi, không ai ngăn cản ngươi đâu!

Tại sao không làm những chuyện mà người nên làm?

Chỉ đơn giản là ăn rồi nằm thôi!

"Ngoài ra, người anh em này của chúng ta còn có năng lực giám định bảo vật rất tốt!"

Lâm Bắc Phàm cười tủm tỉm nói: "Hai ngày trước, hắn ta muốn dẫn ta đi giám định bảo vật, mua đồ cổ! Dựa vào năng lực giám định bảo vật tinh xảo của mình mà Ngô lão đệ đã giúp ta tìm được hai món bảo bối có một không hai trên đời! Một món là bảng chữ mẫu của Tống Huy Tông, món còn lại là tuyệt thế độc nhất Vương Tôn, tổng giá trị đã đạt tới hơn ba tỷ!"

Diệp Tinh Thần nghe xong thì mặt mày tối sầm.

Ngô Ca ngươi là tên khốn kiếp, ngươi lại còn giúp Lâm Bắc Phàm kiếm tiền?

Ngươi còn chê hắn thăng cấp chưa đủ nhanh hay sao?

Mà lúc này, Ngô Ca lại sờ ngực, lại cảm thấy đau đớn nữa rồi.

“Diệp lão đệ, ngươi đoán xem, ta tốn bao nhiêu tiền để mua hai thứ này?”

"Hai món đồ cổ này tổng giá trị hơn ba tỷ thì cũng phải bỏ ra mấy trăm triệu mới có thể mua về được?"

"Sai rồi!"

Lâm Bắc Phàm lắc đầu, đắc ý dựng lên hai ngón tay: "Ta bỏ ra có hai nghìn vạn là đã có thể mua nó rồi! Ha ha!"

Mặt Diệp Tinh Thần càng thêm như đít nồi.

Bỏ ra có hai nghìn vạn mà có thể mua được thứ có trị giá hơn ba tỷ?

Đây quả thực là siêu lợi nhuận gấp trăm lần!

Nó còn kích thích hơn cả chơi dầu thô với vàng!

Thời kỳ đỉnh cao của hắn ta, mua bán dầu thô và vàng qua lại cũng mới chỉ kiếm được hơn bốn tỷ mà thôi!

Mà còn phải vận dụng hơn một tỷ tiền vốn mới có thể đạt được hiệu quả như vậy!

Ngươi chỉ cần hai nghìn vạn mà đã làm được rồi?

Diệp Tinh Thần trừng mắt nhìn qua với vẻ dữ tợn!

Ngô Ca, ngươi là đồ cẩu tặc!

Ta thề không đội trời chung với ngươi!

Nhưng lúc này, Ngô Ca không hề chú ý tới.

Hắn ta đang dùng hai tay để che ngực mình và an ủi trái tim bị thương của mình.

Lâm Bắc Phàm vô cùng hăm hở nói: "Bây giờ Ngô lão đệ đã theo ta để học tập về đầu tư rồi, hắn ta vô cùng có thiên phú ở phương diện này, không thua gì ngươi! Ta tin rằng có hai người các ngươi thì công ty của ta nhất định sẽ phát triển mạnh mẽ, càng ngày càng tốt!"

"Đương nhiên, đương nhiên." Hai người Diệp Tinh Thần và Ngô Ca cười khan.

Ta chỉ muốn đâm chết ngươi ngay bây giờ!

Cuối cùng, Lâm Bắc Phàm nắm chặt tay Diệp Tinh Thần: "Diệp lão đệ, không có ngươi ở đây, tốc độ kiếm tiền của ta chậm hơn rất nhiều! Ngươi phải dưỡng thương cho thật tốt, ta đợi vương giả ngươi trở về!"

"Lâm tổng yên tâm đi, ta sẽ sớm trở về thôi!" Trong lòng Diệp Tinh Thần tràn ngập cảm giác nôn nóng.

Có cẩu tặc Ngô Ca này giúp hắn, tên này nhất định sẽ phát triển nhanh chóng!

Ta nhất định phải trở về, ngăn chặn đối phương!

"Ngươi dưỡng thương cho thật tốt, hôm khác ta lại đến thăm ngươi! Đi thôi!"

Lâm Bắc Phàm dẫn theo Ngô Ca rời đi.

Bạn đang đọc Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi của Thanh Chưng

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    65

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!