Chương 106: Làm việc vì tình yêu
Ngô Ca vui mừng, quả nhiên là thành công rồi!
Mấy tỷ kia cũng không lỗ vô ích!
"Tuy nhiên, học tài chính nào dễ dàng như vậy! Không chỉ cần nỗ lực, mà còn cần tài năng nữa! Bây giờ ta sẽ kiểm tra ngươi một chút trước, xem năng lực về phương diện này của ngươi như thế nào!"
"Lâm tổng, mời kiểm tra!" Ngô Ca ngồi ngay ngắn.
"Tài chính thực sự có liên quan chặt chẽ đến nền kinh tế! Nắm bắt được mạch đập của nền kinh tế thì tài chính cũng sẽ thông! Công ty chúng ta chuẩn bị đặt chân vào ngành nghề thực thể, Ngô lão đệ, ta hỏi ngươi, nếu như ngươi có một khoản tiền, ngươi thấy nên đầu tư vào ngành nghề gì?"
Chuẩn bị đặt chân vào ngành nghề thực thể?
Đó là một cơ hội!
Đây là một cơ hội để thể hiện bản thân và có thể gài bẫy ngươi!
Ngô Ca phấn chấn tinh thần: "Nếu là ta, trước tiên ta sẽ chọn ngành giáo dục!"
"Người ta thường hay nói nghèo đến đâu cũng không thể nghèo giáo dục, khổ đến đâu cũng không thể để trẻ con phải chịu khổ! Bây giờ các bậc cha mẹ rất coi trọng việc giáo dục con cái của họ.”
Đối phương nói một đống bla bla.
Lâm Bắc Phàm càng nghe càng thấy quen, đây không phải là lý do của chiến thần Diệp Tinh Thần dùng để lừa hắn sao?
Vậy mà ngươi lại nhắc lại không sai một chữ.
"Nói không sai!"
Lâm Bắc Phàm cười tủm tỉm hỏi: "Còn gì nữa không?"
"Ngành công nghiệp bán hàng livestream cũng rất tốt"
Lâm Bắc Phàm: "..."
Đối phương lại nói một đống bla bla.
"Còn gì nữa không?"
"Ngành công nghiệp trò chơi cũng rất tốt, một skin có thể bán được vài trăm triệu."
Đối phương lại nói một đống bla bla.
Lâm Bắc Phàm càng nghe càng cảm thấy cạn lời.
Những ngành công nghiệp này đều là những ngành mà Diệp Tinh Thần từng đề nghị.
Tất cả chúng đều có một đặc điểm chung, đó là sự phát triển đang bùng nổ, nhưng trong tương lai sẽ đều vì lý do chính sách mà đột nhiên chết bất đắc kỳ tử.
Nam chính các ngươi có thể thay đổi thủ đoạn để lừa người khác được không?
Một chút tính sáng tạo cũng không có!
Lâm Bắc Phàm nghe xong thì vô cùng kích động: "Ngô lão đệ, ngươi thật lợi hại! Quan điểm của ngươi hầu như đều giống với Diệp lão đệ! Mà bây giờ hắn ta đã trở thành thương nhân hàng đầu của chúng ta, chứng tỏ ngươi rất có thiên phú về phương diện này!"
Ngô Ca thật thà sờ ót: "Cảm ơn Lâm tổng đã khen ngợi! Ta chỉ nói bừa mà thôi, so với giám đốc Diệp thì còn kém xa!"
Ngoài mặt khiêm tốn, nhưng trong lòng đã vô cùng khinh thường!
Diệp Tinh Thần, những cái bẫy này đều để ngươi giẫm phải, xem ra ngươi cũng chỉ có thế mà thôi!
Ngươi cùng lắm cũng chỉ là một võ phu mà thôi!
Lâm Bắc Phàm lắc đầu, cười nói: "Lão đệ, ngươi cũng không cần khiêm tốn, ngươi quả thật có thiên phú về phương diện này! Từ lúc ngươi giúp ta tìm được bảo bối thì ta đã nhìn ra rồi!"
Ngô Ca mừng rỡ: "Lâm tổng, bây giờ ta đã có thể đi theo ngươi để học chưa?"
Lâm Bắc Phàm lắc đầu: "Hôm nay vẫn chưa được, hôm nay ta muốn đến bệnh viện thăm Diệp lão đệ!"
Trong lòng Ngô Ca nảy ra suy nghĩ: "Lâm tổng, ta đi cùng ngươi!"
Nửa giờ sau, hai người đi tới bệnh viện, vào phòng ICU.
Cuối cùng Ngô Ca cũng nhìn thấy chiến thần Diệp Tinh Thần trong truyền thuyết, nhất thời cảm thấy kinh ngạc.
Bởi vì chiến thần Diệp Tinh Thần này khác biệt quá lớn so với hắn ta ở kiếp trước.
Cho dù chiến thần kiếp trước bị Lâm Bắc Phàm phá hủy hết tất cả, dù có chật vật hơn nữa thì cũng sẽ không biến thành như vậy.
Sắc mặt của chiến thần trước mắt tiều tụy tái nhợt, hốc mắt lún sâu, thân thể đã gầy yếu đi rất nhiều, toàn thân từ trên xuống dưới đều băng bó, trông giống như xác ướp vậy.
Trên hai cánh tay còn treo truyền dịch.
Trông như là sắp chết tới nơi rồi vậy, chỉ còn lại một hơi thở.
Trong lòng Ngô Ca thở một hơi đầy phẫn nộ.
Đáng!
Đáng đời!
Đây chính là kết cục của việc giúp Lâm Bắc Phàm!
Cho dù ông trời không thu phục ngươi, ta cũng muốn đánh chết ngươi!
Lúc này, Lâm Bắc Phàm đã nắm lấy tay Diệp Tinh Thần, hỏi với vẻ mặt quan tâm: "Diệp lão đệ, bây giờ ngươi thế nào rồi, có đỡ hơn chút nào không?"
"Ta đã tốt hơn rất nhiều rồi, cảm ơn Lâm tổng đã quan tâm!" Diệp Tinh Thần uể oải nói.
Vừa mới tỉnh lại đã nhìn thấy kẻ thù như ngươi, thật phiền phức!
Ngươi đừng có suốt ngày lượn lờ trước mắt ta được không, ảnh hưởng nhiều đến tâm trạng và hiệu quả điều trị đó!
Lúc này, hắn ta chú ý tới Ngô Ca bên cạnh Lâm Bắc Phàm, đồng tử co rụt lại, sau đó nhanh chóng khôi phục lại như bình thường, giả vờ tò mò hỏi: "Lâm tổng, vị này là..."
"Diệp lão đệ, giới thiệu cho ngươi một người!"
Lâm Bắc Phàm cười tủm tỉm đẩy Ngô Ca ra: "Đây là anh em tốt trong mấy ngày nay của ta, tên là Ngô Ca, vốn dĩ đến công ty chúng ta để làm nhân viên dọn dẹp vệ sinh!"
Diệp Tinh Thần kinh hãi: "Hắn ta... đến làm nhân viên dọn dẹp vệ sinh?"
Ngươi là một tên trộm mộ siêu cấp, sao không đi trộm mộ mà lại đi làm nhân viên dọn dẹp vệ sinh?
Ngươi đùa ta đấy à?
Hay là có ý đồ gì khác?
“Trông không giống cho lắm?"
Lâm Bắc Phàm cười ha ha: "Ta cũng cảm thấy không giống, sau đó rốt cuộc cũng khiến ta hiểu ra! Người ta đến chỗ ta cũng không phải chỉ là vì công việc, mà là vì tình yêu!"
"Tình yêu?"
Lâm Bắc Phàm nhỏ giọng nói: "Chính là vì dì Lưu!"
Diệp Tinh Thần: "Khụ khụ!"
Suýt chút nữa đã bị sặc chết rồi!
Hắn ta đã gặp dì Lưu, một nữ nhân lớn tuổi cao lớn thô kệch đặc biệt có cảm giác an toàn, ảnh chụp đặt ở đầu giường còn có thể tránh thai!
Ngươi là một tên trộm mộ lợi hại như vậy mà lại đi thích kiểu nữ nhân này!
Không phải là ở chung với cương thi lâu rồi nên khẩu vị trở nên nặng nề hơn đấy chứ?