Rất nhanh sau đó, tập đoàn Lệ Thành nhận được câu trả lời của Long Nha Tư Bản.
“Long Nha Tư Bản báo giá tám tỉ!”
Sở Nhã Tuyết kinh ngạc, không ngờ Long Nha Tư Bản lại bằng lòng bỏ ra tám tỉ để mua đất của nàng.
Phải biết rằng trước kia khi mua mảnh đất này, bọn họ chỉ tốn sáu tỉ mà thôi.
Giờ mà bán thì lãi được hai tỉ.
Con số hai tỉ này hoàn toàn có thể giải quyết được vấn đề thiếu tiền hiện giờ của nàng!
Thậm chí còn có dư nữa ấy chứ!
“Đối phương bằng lòng bỏ ra thêm hai tỉ, xem ra mảnh đất này mang lại lợi ích rất lớn, chúng ta không thể bán nó đi một cách dễ dàng được!” Sở Nhã Tuyết tính toán.
“Công ty đầu tư Lâm thị thì sao? Lâm Bắc Phàm đã trả lời hay chưa?”
Thư kí đáp: “Hiện tại thì chưa!”
“Ngươi thông báo báo giá của Long Nha Tư Bản cho công ty đầu tư Lâm thị đi, ta không tin hắn vẫn ngồi yên được!”
“Vâng thưa Sở tổng!”
Tới ngày thứ hai.
Sở Nhã Tuyết không nhịn được hỏi: “Phía Lâm thị có phản hồi gì chưa?”
Thư kí trả lời: “Tạm thời vẫn chưa ạ!”
Sở Nhã Tuyết thấy hơi thất vọng.
Thư kí: “Cơ mà…”
“Cơ mà sao?” Sở Nhã Tuyết ngẩng đầu lên.
Thư kí đáp: “Cơ mà Long Nha Tư Bản lại gửi báo giá, tám tỉ rưỡi, nhiều hơn năm trăm triệu!”
Sở Nhã Tuyết ngớ người.
Nàng còn chưa phản hồi gì mà đối phương đã nâng giá lên rồi, còn thêm năm trăm triệu nữa chứ, coi tiền là rác hay gì!
Rốt cuộc hắn ta ngốc hay là mảnh đất này có lợi ích đặc biệt gì đó?
“Ngươi lại đi thông báo chuyện này cho Lâm thị đi!”
“Vâng thưa Sở tổng!”
Một ngày nữa lại trôi qua.
Sở Nhã Tuyết không nhịn được hỏi: “Lâm Bắc Phàm phản hồi lại chưa?”
Thư kí đáp: “Vẫn chưa! Nhưng mà Long Nha Tư Bản lại báo giá, giá tiền là chín tỉ!”
Sở Nhã Tuyết: “Đậu má!”
Hiện giờ nàng thực sự tê dại trước hành động của Long Nha Tư Bản luôn!
Một ngày tăng năm trăm triệu!
Đúng kiểu người ngốc tiền nhiều mà!
Long Nha Tư Bản làm vậy khiến nàng muốn bán ngay mảnh đất này đi rồi thu chín tỉ về túi của mình!
Thế nhưng lí trí nói với Sở Nhã Tuyết rằng tuyệt đối không được bán mảnh đất đó đi dễ dàng như vậy được!
Đối phương bằng lòng bỏ ra chín tỉ, chứng tỏ cái giá của mảnh đất còn hơn cả chín tỉ.
Hiện giờ nàng mà bán đất là lỗ to!
“Thông báo tin này cho Lâm thị!”
Thư kí: “Vâng thưa Sở tổng!”
“Khoan đã, để ta tự gọi điện cho hắn!”
Điện thoại nhanh chóng được kết nối, đầu bên kia truyền đến giọng nói của Lâm Bắc Phàm.
“Sở tổng, có chuyện gì mà để đích thân ngươi phải gọi điện cho ta thế này?”
Sở Nhã Tuyết bực dọc: “Còn chuyện gì vào đây nữa? Đương nhiên là mảnh đất ở Giang Nam rồi! Hiện giờ báo giá của Long Nha Tư Bản đã lên đến chín tỉ rồi đó, tăng hơn năm mươi phần trăm, ta nhìn mà cũng xao động! Ta đang đợi các ngươi trả lời đấy! Rốt cuộc các ngươi muốn thế nào, có mua nữa hay không!”
Lâm Bắc Phàm nói một câu nhẹ bẫng: “Có ý nghĩa gì không? Vốn dĩ ngươi cũng đâu muốn bán!”
Sở Nhã Tuyết nhướn mày, nàng cảm giác bị đối phương nói trúng tim đen, bèn bảo: “Ai nói ta không muốn bán? Chỉ là ta vẫn chưa hài lòng về giá mà thôi, thế nên ta định đợi xem ý kiến của các ngươi thế nào.”
“Thế để giờ ta nói cho ngươi biết nhé, ta không mua nữa, ngươi tới tìm Long Nha đi!”
Sở Nhã Tuyết: “…”
“Nếu không còn chuyện gì nữa thì ta cúp máy đây!”
Sở Nhac Tuyết: “…”
Đúng là đáng ghét!
Sở Nhã Tuyết nghiến răng!
Nàng cảm giác mình bị Lâm Bắc Phàm đùa cợt!
Sở Nhã Tuyết vội nói: “Khoan đã, đừng cúp máy vội, ta còn có một chuyện muốn hỏi ngươi!”
Lâm Bắc Phàm đáp: “Nói!”
Sở Nhã Tuyết: “Ngươi và Long Nha Tư Bản đều nhìn trúng mảnh đất đó, rốt cuộc mảnh đất đó có giá trị như thế nào? Ngươi có thể nói cho ta biết được không, coi như ta nợ ngươi một ân tình!”
Lâm Bắc Phàm nói: “Ngươi đi hỏi Long Nha ấy, đối phương chịu bỏ tiền ra như vậy chắc chắn phải biết được giá trị của mảnh đất ấy!”
Sở Nhã Tuyết: “Ta hỏi rồi, đối phương không nói!”
Lâm Bắc Phàm: “Thế thì ta cũng không giúp được gì rồi, tạm biệt!”
Hắn cúp điện thoại.
Sở Nhã Tuyết thực sự muốn ném bay cái điện thoại. Nàng cảm giác từ sau khi gặp Lâm Bắc Phàm, nàng toàn vướng phải chuyện xui rủi!
Tiếp đó, Sở Nhã Tuyết bèn tự nhốt mình trong phòng làm việc để suy nghĩ về lợi ích cũng như rủi ro của chuyện này.
Không lâu sau, thư kí bước vào, nói: “Sở tổng, bên Long Nha Tư Bản lại gửi báo giá, lần này là chín tỉ rưỡi!”
Sở Nhã Tuyết phất tay: “Bảo bọn họ đừng báo giá nữa, ta không bán mảnh đất này, bao nhiêu tiền cũng không bán, chúng ta muốn tự mình phát triển mảnh đất này!”
Thư kí kinh ngạc: “Tự mình phát triển ư? Nhưng mà Sở tổng ơi, chúng ta làm gì có tiền!”
“Thế nên chúng ta cần một đối tác chiến lược có tiền!” Sở Nhã Tuyết khẽ mỉm cười: “Lâm Bắc Phàm của tập đoàn đầu tư Lâm thị chính là một đối tác hợp tác lí tưởng!”
Thư kí kinh ngạc: “Sở tổng, tại sao ngươi lại bỏ lòng tốt của Long Nha Tư Bản để đi hợp tác với Lâm Bắc Phàm?”