Sở Nhã Tuyết cười: “Đương nhiên ta phải suy nghĩ kĩ càng rồi mới chọn Lâm Bắc Phàm!”
“Thứ nhất, so với một Long Nha Tư Bản vừa mới thành lập thì ta quen thuộc với Lâm Bắc Phàm hơn, mọi người đều lăn lội trong giới, qua lại gặp nhau thường xuyên! Thế nên khi lựa chọn đối tác thì phải lựa chọn người mình quen biết thì mới yên tâm!”
“Thứ hai, Lâm Bắc Phàm có tiền và cũng có tương lai rộng mở! Hắn có thể khiến tiền vốn tăng lên mấy tỉ chỉ trong một thời gian ngắn, chứng tỏ hắn rất có tài về phương diện đầu tư! Chỉ cần không phạm phải sai sót gì quá lớn thì chắc chắn hắn sẽ trở thành người đi đầu của thành phố Ma Hải, thậm chí là cả đất nước! Chọn đối tác đương nhiên phải chọn người có tiềm năng rồi!”
“Ngoài ra, còn một điểm không thể không thừa nhận đó chính là do tác động của nền kinh tế thế giới, ngành bất động sản của chúng ta càng ngày càng đi xuống, việc kiếm tiền cũng mỗi lúc một khó khăn, tương lai không biết sẽ ra sao!”
“Thế nhưng nếu như hợp tác với Lâm Bắc Phàm, chúng ta sẽ có cơ hội huy động được nguồn vốn lớn từ hắn, tạm thời giải quyết tình hình hiện tại. Điều này vô cùng có lợi cho sự phát triển của tập đoàn chúng ta, thậm chí chúng ta còn có thể lội ngược dòng lần thứ hai ấy chứ!”
“Thứ ba, Lâm Bắc Phàm là người thừa kế tập đoàn Lâm thị, chúng ta hợp tác với hắn thực chất là hợp tác với tập đoàn Lâm thị! Tập đoàn Lâm thị hoàn toàn không thua kém gì tập đoàn chúng ta, họ rất có năng lực, có tầm ảnh hưởng lớn. Một đối tác hợp tác lí tưởng như vậy, chẳng lẽ lại không có lợi hơn Long Nha Tư Bản hay sao?”
“Thế nên lựa chọn hợp tác với Lâm Bắc Phàm là hoàn toàn đúng đắn! Để mà so sánh thì Long Nha Tư Bản ngoài có tiền ra thì còn có thể mang đến cho chúng ta thứ gì?”
“Hóa ra là như vậy, Sở tống quả là người nhìn xa trông rộng!” Thư kí nịnh hót.
Sở Nhã Tuyết cũng hưởng thụ câu nịnh hót này vô cùng,
Thế nhưng ngay sau đó, nàng bỗng nhớ đến gương mặt tươi cười của Lâm Bắc Phàm.
Sở Nhã Tuyết nghiến răng nghiến lợi: “Đúng là đáng ghét! Đừng bảo hắn đã nhìn ra chuyện này từ lâu rồi đấy nhé?”
Đúng lúc ấy, nàng nhận được một tin nhắn.
Sở tổng, ngươi có thời gian không, chúng ta cùng ăn tối đi, bàn bạc chuyện hợp tác, ngươi thấy thế nào?
Tin nhắn này là của Lâm Bắc Phàm.
Sở Nhã Tuyết đập bàn: “Đáng ghét! Hắn biết thật!”
Nàng định không để ý điện thoại nữa nhưng suy nghĩ một hồi, lại cầm điện thoại lên, gõ bốn chữ.
Thời gian, địa điểm!
“Mình chỉ vì công việc thôi! Hừ!”
Buổi tối, hai người tới một nhà hàng sang trọng.
Còn chưa bắt đầu ăn cơm Sở Nhã Tuyết đã lật bài, tỏ vẻ nàng chỉ đầu tư đất, còn tiền thì không!
Lâm Bắc Phàm tính toán, để mà xây dựng mảnh đất này thì ít nhất cũng phải cần mười lăm tỉ tiền vốn.
Kết quả Sở Nhã Tuyết lại chẳng muốn bỏ tiền, đúng là ghê gớm!
Ngoài ra, nàng còn cho biết, hắn phải đưa trước cho nàng một khoản tiền khoảng một tỉ để nàng giải quyết khó khăn.
Lâm Bắc Phàm nhìn Sở Nhã Tuyết bằng ánh mắt u ám: “Sở tổng, ngươi làm như vậy là không có bạn bè đâu đấy!”
Sở Nhã Tuyết nhìn ánh mắt u ám của Lâm Bắc Phàm, nàng thấy hơi đắc ý: “Đây chính là điều kiện của ta! Ai bảo tập đoàn của ta chẳng còn tiền nữa chứ, ngươi không giúp ta vượt qua khó khăn thì sao chúng ta phát triển, khai thác mảnh đất, ngươi nói xem có đúng không?”
Lâm Bắc Phàm gật đầu: “Được! Thế chúng ta cứ làm theo quy định nhé, mười lăm tỉ, bên chúng ta sẽ chịu trách nhiệm!”
Mắt Sở Nhã Tuyết giật giật.
Mười lăm tỉ đấy, thế mà hắn cũng nói ra được, lại còn nói nhẹ bẫng nữa chứ.
Nàng nhịn không được, hỏi: “Ngươi thật sự sẽ bỏ ra một khoản tiền lớn như vậy sao?”
Lâm Bắc Phàm lắc đầu: “Hiện giờ thì chưa được…”
Sở Nhã Tuyết thở phào một hơi: “Ta đã bảo mà!”
“Hiện giờ ta chỉ có bốn tỉ, không có nhiều tiền như thế đâu!”
Sở Nhã Tuyết: “Hự!”
“Cho ta thời gian hai tháng là không thành vấn đề! Dù sao mười lăm tỉ này cũng dùng dần trong hai năm, bình quân mỗi tháng cần chưa đến một tỉ, không phải vội!”
Sở Nhã Thiên kinh ngạc: “Mới mấy ngày thôi mà ngươi lại kiếm thêm được một tỉ rồi?”
Lâm Bắc Phàm thở dài: “Tốc độ như vậy là quá chậm rồi! Ngày xưa lúc Diệp lão đệ còn ở đây, chưa tới một ngày hắn ta đã kiếm được cho ta một tỉ rồi! Đúng là nhớ những tháng ngày có Diệp lão đệ quá!”
Sở Nhã Tuyết: “Hự!”
Lúc này, trong lòng Sở Nhã Tuyết – người phải chạy đôn chạy đáo vì tiền đang tràn ngập sự đố kị.
Kiếm được một tỉ trong mấy ngày mà hắn còn chê chậm ư?
Chó thật!
“Tạm gác chuyện này qua một bên, chúng ta sẽ phụ trách mười lăm tỉ này, coi như tính vào giá thành! Còn mảnh đất kia của ngươi thì cứ tính sáu tỉ! Lợi nhuận cuối cùng chúng ta chia theo phần trăm!”
Sở Nhã Tuyết nhảy dựng lên: “Dựa vào đâu chứ! Long Nha Tư Bản bỏ ra chín tỉ rưỡi đấy mà ta còn chẳng đồng ý kia kìa! Dựa vào đâu mà ngươi chỉ trả sáu tỉ?”
Lợi nhuận là một vấn đề quan trọng đấy!
Hiện giờ ít một tí là tương lại khả năng sẽ lỗ rất nhiều!
Lâm Bắc Phàm xòe tay ra: “Thế ngươi tìm Long Nha mà hợp tác, ta không làm lỡ ngươi nữa! Cơ mà nếu có xảy ra chuyện gì thì đừng có trách ta!”
Lại còn xảy ra chuyện nữa!
Đương nhiên là do cái tên thiếu gia đa tình Lâm Bắc Phàm này ngáng chân rồi!
Đối phương muốn giở mánh khóe là điều đơn giản!
Đây là lí do vì sao Sở Nhã Tuyết muốn hợp tác với Lâm Bắc Phàm hơn.
Ít nhất thì nàng cũng loại bớt được những rắc rối không cần thiết!