Trong tiểu viện, gió giục mây vần.
Hổ bệnh vẫn còn ba phần uy!
Theo sự nổi giận của Viên Thạc, bóng người bốn phía đều tiêu tán.
Mà Viên Thạc, lúc này cũng triển khai toàn bộ Thổ Nạp Thuật.
Là võ sư đỉnh cấp, Viên Thạc đã có được quyết định, vậy thì không có chút do dự nào, trước khi làm việc gì cũng suy nghĩ ba phần, nhưng thực sự đến lúc thì sẽ hạ quyết tâm, người võ sư như vậy, quyết đoán đến kinh người.
Tinh Quang Năng điên cuồng tràn vào trong cơ thể!
Âm thanh của tim đập, mơ hồ truyền ra ngoài, ngay cả Lý Hạo cũng có thể nghe thấy.
Hắn cũng có chút kích động.
Lo lắng không nói nên lời, hắn sợ, hắn sợ cái gì?
Sợ Tinh Quang Năng không đủ nhiều!
Một khi Lão sư hấp thụ quá ít, không có tác dụng gì, vậy thì phải làm sao?
Hắn sợ, sợ Tinh Quang Năng trên Ngọc Kiếm có hạn, thậm chí còn đang cân nhắc xem, nếu Ngọc Kiếm không đủ, cộng thêm Thạch Đao không biết có được hay không.
Về phần hai món vũ khí không dùng được, đổi lấy Viên Thạc phục hồi thậm chí là tăng cấp, với Lý Hạo mà nói, mọi thứ đều xứng đáng.
Nếu không, cuối cùng chẳng phải là tiện nghi cho một phương Hồng Ảnh, hoặc là tiện nghi cho Tuần Dạ Nhân.
Đây chính là kết quả tồi tệ nhất!
…….
Ngay trong lúc Viên Thạc hấp thu Tinh Quang Năng.
Cổ viện Ngân Thành.
Bên ngoài tiểu viện, trong phạm vi 100 mét không có người.
Ngoài xa, trên đỉnh lầu dạy học của cổ viện.
Lúc này xuất hiện hai bóng người.
Một nam một nữ, diện mạo có chút mơ hồ .
“Hồ Hạo, ngươi thấy thế nào?”
Nữ tử hỏi một câu, ánh mắt nhìn về phía xa, nhưng cũng không trực tiếp nhìn Viên Thạc, mà nhìn lệch khỏi tầm mắt.
Bên kia mơ hồ có khí huyết bộc phát, cho nên cũng không dám trực tiếp do thám.
“Thấy thế nào?”
Nam tử một thân mặc y phục đen, dáng vẻ mảnh khảnh, đôi mắt sáng như ánh sao, nhẹ giọng đáp: “Chẳng thế nào, Viên Thạc muốn truyền thụ Ngũ Cầm bí thuật cho đệ tử, vậy thì cứ truyền thôi.”
“Thật sự chỉ là truyền bí thuật?”
Nữ tử nhìn có vẻ có chút không tin: “Động tĩnh lớn như vậy, muốn truyền, về phòng truyền thụ là được, ở trong sân náo ra động tĩnh lớn như vậy….”
“Thị uy”
Nam tử cười, "Ngươi cũng biết rõ tình huống, hình như có siêu năng giả thần bí đang để mắt đến học trò của lão, dù sao Viên Thạc cũng đã hoành hành một đời, hiện giờ siêu năng đã trỗi dậy, lão cũng đã ẩn nấp nhiều năm, kết quả ngay cả đệ tử cũng bị phát hiện, hôm nay náo ra động tĩnh lớn, có lẽ cũng là thông báo ra bên ngoài, hi vọng có thể làm đối phương kinh sợ!”
“Có thể sao?”
Nữ tử khẽ thở dài: “Thời đại thuộc về lão ……. Đã qua rồi!”
20 năm trước, đó là thời đại của võ sư.
Mà bây giờ, không còn là thời đại đó nữa rồi.
20 năm trước, Viên Thạc hoành hành, võ sư Phá Bách, thậm chí là võ sư Phá Bách đỉnh cấp, mơ hồ sắp đến Đấu Thiên.
Nhân vật như vậy, ai không kính sợ mấy phần?
Dừng ở vài năm trước, thật sự Viên Thạc cũng có đủ lực gây kinh hãi.
Nhưng mà, vào một năm trước, cổ viện có một học viên bị giết, kỳ thực điều đó đã đại diện cho danh tiếng của Việc Thạch mất sạch.
Việc Viên Thạc bị thương, chắc là đã truyền ra ngoài, ngay cả việc khí huyết của lão suy tàn, trái tim bị tổn thương có lẽ đều đã bị tiết lộ rồi.
Nếu không, một vị võ sư Phá Bách đỉnh phong, siêu năng giả bình thường đều không dám trêu chọc.
Một năm trước đối phương dám xuống tay trong cổ viện, có nghĩa là đối phương đã không sợ Viên Thạc nữa rồi.
Trên tráng nữ tử dường như có một con mắt chưa được mở, lúc này nhìn về phía xa xăm, trong lòng phảng phất chút cảm động, Viên Thạc……..không còn là Viên Thạc năm đó nữa rồi.
Nàng rất hứng thú với Ngũ Cầm bí thuật!
Nàng muốn mở mắt ra nhìn xem, nhìn thấu mọi thứ đằng sau tầng khí huyết đó.
Viên Thạc, là đang truyền thụ bí thuật hay là đang làm gì khác ?
Ngay sau đó, trên trán của nàng hé ra một tầng tinh quang, bên cạnh, nam tử trầm giọng nói: “Không được làm bậy, chúng ta đến đây là để bảo vệ hắn, chứ không phải đến để quậy phá……”
“Không có gì!”
Nữ tử vẫn không kìm nén được sự tò mò, con mắt thứ ba trên trán mở ra.
Nam tử khẽ cau mày: “Cẩn thận bị tổn thương khí huyết...”
Nử tử nở nụ cười, không nói lời nào.
Khí huyết bị tổn thương?
Cách đến mấy trăm thước?
Võ sư …….Rất lợi hại sao?
Nử tử tuổi cũng không lớn, thời gian để trở thành siêu năng giả không tính quá lâu, cũng đã chứng kiến một số võ sư Trảm Thập cảnh.
Về phần võ sư Phá Bách, cũng đã từng gặp qua một vài vị, nhưng người đó đến tổng bộ của Tuần Dạ Nhân, gặp được Tuần Dạ Nhân lại rất khách khí, thậm chí còn có chút hèn mọn.
Thời đại của võ sư, đã kết thúc rồi!
Chuyện thần thoại ngày xưa, võ sư Phá Bách, ngày nay thì cũng chỉ có như vậy thôi.
Huống hồ, Viên Thạc đã bị thương.
Chỉ là nhìn một cái mà thôi, cũng đâu phải là làm cái gì.
Nữ tử không nghe theo lời khuyên, vẫn lựa chọn mở mắt ra xem, miệng thì cười nói: “Hồ Hạo, chúng ta có nghĩa vụ, còn có trách nhiệm quan sát tình hướng rõ ràng, tránh cho Viên lão sư xảy ra chuyện, ta chỉ là thực hiện nhiệm vụ của mình mà thôi, ai biết được tên Lý Hạo kia hiện tại có đang sát hại Viên lão sư hay không….”
Tìm một cái cớ, cũng không sợ bị khiển trách.
Hồ Hạo lông mày ngưng động, nhưng cũng không nói gì thêm.
Hi vọng tăng cấp của Viên Thạc đã bị đứt đoạn, tổng bộ của Tuần Dạ nhân, đối với Viên Thạc cũng không còn tôn kính như trước, huống hồ Việc Thạc cũng không còn trẻ nữa, bây giờ Tuần Dạ Nhân cũng đã cùng những chuyên gia cổ văn minh đỉnh cấp khác hợp tác.
Địa vị của Viên Thạc thực sự đang bị giảm sút.
“Ngươi cẩn thận một chút, võ sư đỉnh cấp vẫn rất đáng sợ…..”
“Ta biêt rồi”
Nữ tử cắt ngan lời hắn nói, con mắt thứ ba mở ra triệt để.
Lúc này, nàng ta đã nhìn rõ.
Nhìn thấy huyết khí dày đặc của Viên Thạc.
Nay lúc này, nàng ta nhìn thấy một đôi mắt, một đôi mắt đầy sát khi, tràn đầy sự phẫn nộ, một đôi mắt đầy sự miệt thị nhưng điên cuồng!
Đó là một đôi mắt nhìn thấu lòng người và vạn vật trên đời!
“Thật can đảm!”
“Dám nhìn lén bí thuật của ta, tự tìm cái chết!”
Chính ngay lúc này, Viên Thạc giống như là phi điểu, một bước bay lên trời!
Lúc trước thoạt nhìn khó coi, như chú gà con sử dụng Phi Điểu thuật, đây là lần đầu tiên lộ rõ chân dung trước mặt Lý Hạo.
Bay lên không trung, giương rộng đôi cánh!
Viên Thạc phát hiện đối phương nhìn trộm!
Lão nổi giận rồi!