Chương 97: [Dịch] Tinh Môn

Tuần kiểm nhiệt tình (3)

Phiên bản dịch 7183 chữ

Liễu Diễm đã cạn lời rồi.

Em đang coi chị như con ngốc hả, hay là em đang coi người khác là kẻ ngốc?

Tôi sẽ tự mình làm bia cho cậu, sau đó tôi sẽ tặng cờ thưởng cho cậu…. hmmm, em trực tiếp nói người ta lấy não tặng cho em luôn đi, có phải là tốt hơn không?

“Cút ra ngoài!”

Liễu Diễm có chút nóng nảy, hai ngày trước, thằng nhóc này vẫn rất bình thường, hôm nay sao đột nhiên lại nửa tỉnh nửa mê, điên điên dại dại thế này, liệu có phải là vì áp lực quá lớn rồi không?

“ Thật là,…..”

“Nếu cậu không cút ra ngoài, tôi sẽ cho cậu một quả lựu đạn!”

Lý Hạo có chút bất lực, thật là!

Sao chị lại không tin em ?

Đúng lúc này, điện thoại văn phòng vang lên.

Liễu Diễm bắt máy nghe cuộc gọi từ tiền sảnh.

Ngay sau khi nghe máy, đã nghe báo cáo tuần kiểm từ tiền sản: ”Liễu đội phó, ở bên ngoài có 2 người, nói là đến tặng cờ thưởng cho Lý Hạo! Phòng Cơ Yếu bên đó nói rằng đây là người thuộc Đội Chấp Pháp, tôi hỏi một chút thì được biết Lý Hạo đã đến chỗ của chị, chị xem Lý Hạo xuống một lát thì có tiện không ?”

Liễu Diễm :”……”

Liễu Diễm ngơ ngác nhìn Lý Hạo, đây là tình huống gì vậy?

Cô ấy cúp điện thoại, nhìn Lý Hạo, nhíu mày: “Em có chắc những người đến tặng cờ thưởng là những người đã theo dõi em không?”

“Em chắc chắn 100%!”

Lý Hạo vội vàng gật đầu cười: ”Đến nhanh thật đấy, chỉ muộn hơn em một chút, hiệu quả của chiếc cờ thưởng này…… chậc chậc , thật lợi hại nha!”

Lý Hạo hoan hỉ: ”Chị à, một lát nữa em sẽ đi xuống, chỉ nhìn thử xem thích hợp thẩm vấn bọn họ ở chỗ nào? Em sẽ đưa bọn họ qua đó.”

“……..”

Liễu Diễm thực sự có chút đờ đẫn.

Cậu nhóc này, em đây là….đây thật sự là để người ta đến tận cửa, tự mình thò đầu ra cho em chặt sao?

Giờ phút này, cô cảm giác được người theo dõi Lý Hạo đầu óc có phải là có vấn đề , nếu không, làm sao lại đến tận cửa cho Lý Hạo làm bia?

Mang một chút kì quái, Liễu Diễm bật dậy: ”Hay chị và em cùng nhau …”

“Đừng chị ạ!”

Lý Hạo lắc đầu: “Chị ơi, tìm một chỗ để hóng đi!”

“ Vậy thì…đưa xuống tầng hầm đi! “

Liễu Diễm cũng không nói nên lời, lại thì thào: ”Thật sự không cần chị đi cùng em sao?”

“Đâu cần phiền phức đến như vậy, bọn họ tự mình đi vào là được rồi!”

Lý Hạo cười nói: ”Chị à, chị chỉ em cách trấn áp và dàn trận nhé, em thực sự có chút sợ, lần đầu tiên em làm loại chuyện này, chị cũng biết mà, em từng là học sinh ngoan, làm tuần kiểm rồi cũng là chức trách của Phòng Cơ Yếu bên đó, loại chuyện máu me như này …. em thực sự sợ rằng mình sẽ sợ đến mức nôn mửa và bủn rủn cả hai chân!”

Nói có chút phóng đại, nhưng nó cũng là sự thật.

Lần đầu tiên nhìn thấy máu, không phải là nhìn thấy máu theo cách hiểu thông thường , mà là người bị thương, bị giết, dưới loại tình huống này chân em đều mềm nhũn ra, yếu tim, kinh hãi, những nỗi sợ hãi đều rất là bình thường, trừ khi ai đó được sinh ra để trở thành một kẻ độc ác, có xu hướng giết người.

Mà Lý Hạo, thực sự muốn tìm cơ hội để luyện tập trước khi chạm trán với Hồng Ảnh.

Hắn sợ!

Gặp trận đánh lớn là sẽ sợ, chân yếu mềm nhũn, sẽ run run lẩy bẩy.

Đây là bản chất của con người!

Hắn ta không cảm thấy bản thân có một trái tim cao cả, thấy người chết thì vẫn có thể thờ ơ không quan tâm.

Nhưng khi Tiểu Viễn chết vào ngày hôm đó hẵn ta đã rất sợ hãi và kinh hoàng, ngay lúc đó, hắn ta thậm chí không thể cử động chân tay, hai chân mềm nhũn cả ra, cả cơ thể đều không còn chút sức lực, thậm chí rất khó để có thể kêu la.

Bởi vậy, lần này đi qua hai người đó, hắn đột nhiên có chút suy nghĩ.

Có lẽ … em nên rèn luyện lòng can đảm của mình.

Liễu Diễm phần nào làm mới ấn tượng của cô về Lý Hạo, Lý Hạo trong ấn tượng của cô là một cậu bé nhút nhát và có chút tài năng, nhưng chỉ là một tiểu tân binh, gì cũng không hiểu, gì cũng chả biết.

Cô thực sự cảm thấy, Lý Hạo là gánh nặng khi đặt chân đến chiến trường, khó thể tự bảo toàn tính mạng của bản thân hay không… thật sự rất khó nói.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên có chút bất ngờ.

Lý Hạo, cậu trai này tự tìm bia cho mình để rèn luyện sự can đảm…… Đây thật sự là Lý Hạo mà cô quen biết sao?

Cô đã điều tra mọi chuyện về Lý Hạo, anh chàng này là người trung thực thuộc Phòng Cơ Yếu, là người tốt, mỗi ngày đều đi làm sớm, tan làm muộn, dọn dẹp vệ sinh, phục vụ trà nước, chưa kể còn quá khôn khéo.

Nhưng bây giờ, Tiểu Hạo đang nói về cái gì ?

Bất ngờ quá!

Thậm chí có chút kinh ngạc, tên nhóc này, sẽ không bị ý muốn thành siêu năng giả làm thay đổi chứ?

“Lý Hạo …..”

“Chị à, vậy em xuống trước nhé, chị đi xuống tầng hầm đợi em trước nha?”

“ ………..”

Liễu Diễm muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại chịu thua gật đầu: ”Cẩn thận!”

“Đừng lo lắng, đây là Tuần Kiểm Ti mà!”

Lý Hạo mỉm cười tiến vào Tuần Kiểm Ti, hai con người bình thường, vẫn còn can đảm làm được gì sao?

Có sự can đảm đó, chính là tự đi theo dõi một người bình thường!

……….

Dưới lầu.

Người đàn ông và người phụ nữ đó thực sự có mang theo cờ thưởng đến.

Đây cũng là lần đầu tiên cả hai người họ bước vào tòa nhà của Đội Chấp Pháp, lúc này, nhìn xung quanh không khỏi có chút khó chịu, người bình thường thực sự không thể đến nơi này. Lần này, với danh nghĩa của Lý Hạo, bọn họ tiến vào một cách quang minh chính đại.

Nhân viên lễ tân cũng không quan tâm đến bọn họ, đến tặng cờ thưởng, còn là tặng cho Lý Hạo ….. đúng, là Lý Hạo, Đội Chấp Pháp cũng không hiểu rõ, nghe nói rằng có thể bị chuyển đi, vẫn là người bên Phòng Cơ Yếu , mọi người chỉ là có chút bối rối, Lý Hạo đã làm ra việc tốt gì vậy, để người ta mang cờ thưởng đến tặng ?

“Hai vị đại ca đại tỷ!”

Lúc này, Lý Hạo vẻ mặt hưng phấn đi xuống lầu: ”Hai người thật sự tới rồi, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, em còn tượng hai người nói đùa đấy!”

“Tuần kiểm Lý!”

Người đàn ông mỉm cười đứng dậy chào hỏi: ”Đùa sao được, tuần kiểm Lý đã rất sẵn lòng giúp người, cứu người gặp nạn, buổi sáng, tôi và vợ tôi suýt nữa là gặp rắc rối trên đường, đều là nhờ sự giúp đỡ của tuần kiểm Lý …… “

Gã ta nâng Lý Hạo lên một chút !

Khiêng người trên kiệu hoa, người trẻ không phải đều thích cái này sao?

“Hahaha ….đại ca quá khách khí rồi!”

Lý Hạo khóe miệng ngọt ngào cười nói: ”Hai vị, đừng nói chuyện ở đây nữa, em đang ngượng lắm, em vẫn chưa chính thức chuyển đến đây! Hai vị, mời đi theo em uống ly trà, cờ thưởng …. Cờ thưởng em nhận rồi, không khách khí với hai người nữa! Nhưng mà đến rồi thì uống một ly trà rồi hẵng đi.

Khách sáo quá!

Thật nhiệt tình.

Đến thì cũng đến rồi, ở lại một chút cũng được.

Hai người họ gật đầu đồng ý rồi đi theo Lý Hạo, Lý Hạo dẫn bọn họ đi đến cuối hành lang của lầu một, vừa đi vừa nói: ”Em là người mới đến, các tiền bối ở đây rất nhiều, em đã từng nhìn thấy, mọi người ở đây có chút ……cái đó, hai người hiểu mà! Chúng ta đi xuống tầng hầm nhé, không có ai ở đó, chúng ta sẽ uống trà, lần này thực sự nhờ vào hai người giúp đỡ em rồi!”

Bạn đang đọc [Dịch] Tinh Môn của Lão Ưng Cật Tiểu Kê

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    211

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!