Chương 114: [Dịch] Yêu Nữ Dừng Tay

Xông bừa đánh bậy 2

Phiên bản dịch 4664 chữ

Chương 114: Xông bừa đánh bậy 2

Đám đệ tử cấp thấp lang thang ở đây vốn dĩ không có ý định mua đan dược, chợt quay đầu lại nhìn trong vô thức, phát hiện nam tử trẻ tuổi khôi ngô tuấn tú đang ngồi ở kia trông hơi quen mắt. Ngẫm nghĩ một hồi, đó chẳng phải là Lý Ngọc – người đứng đầu trong cuộc tranh tài, tán tỉnh với sư tỷ xinh đẹp trước mặt mọi người ngay trong cuộc tranh tài luyện đan đó sao?

Ngày hôm đó, một nửa đệ tử của phái Côn Lôn, đều nhìn thấy khuôn mặt tuấn tủ của hắn trên bước màn nước.

“Này, kia không phải Lý Ngọc sao!”

“Không sai, tên này còn đẹp trai hơn lúc nhìn trên màn nước…”

“Hắn cũng tới đỉnh Phi Lai để bày bán sao?”

Khi biết người vừa hét to là Lý Ngọc, rất nhiều người lập tức vây quanh. Đan dược của người khác có thể không tin, nhưng đây là nam nhân đứng đầu cuộc tranh tài, ngay cả luyện đan sư tam phẩm tầng Kim Đan cũng muốn thỉnh giáo, đan dược hắn luyện chế ra, về chất lượng chắc chắn không cần phải bàn cãi.

Hơn nữa mọi người đều biết thân phận của hắn, nếu như đan dược có vấn đề gì, bọn họ tìm tới, hắn cũng chạy không thoát.

Thực ra tất cả các đệ tử đều thích đan dược giá thấp, nhưng lo lắng bị người khác lừa, nên thà rằng tốn nhiều linh tệ hơn một chút, mua cũng an tâm. Khuôn mặt của Lý Ngọc chính là minh chứng cho sự uy tín của hắn.

Một đệ tử lưng đeo cự kiếm đi tới, cười nói: “Lý sư đệ, cho ta một lọ Hồi Khí Đan.”

Một đệ tử trẻ tuổi khác có thân hình gầy gò, chân bước như bay, nhưng trông rất anh tuấn, lon ton chạy tói, nói: “Cho ta một bình Bội Nguyên Đan, ta muốn loại cực phẩm…”

“Ta cũng muốn một bình Hồi Khí Đan.”

“Chừa cho ta một bình Bội Nguyên Đan.”

Chẳng mấy chốc, các đệ tử đến mua đan dược đã vây quanh ba bốn lớp xung quanh quầy hàng nhỏ của Lý Ngọc. Trong lòng Lý Ngọc mừng như mở cờ trong bụng, sớm biết có thể dựa vào khuôn mặt của mình để bán hàng, hắn cần gì phải mặc áo choảng, lãng phí nhiều thời gian đến thế…

Trong lúc Lý Ngọc nhét từng túi linh tệ vào trong ngực, tại đỉnh Thúy Vi, Trịnh Khả Kỳ đã có một bữa ăn no trong Phiêu Hương Các. Sau khi trở về, nàng thoải mái ngâm nước nóng, từ tốn thay bộ tiên y mà mình yêu thích, chuẩn bị bắt đầu luyện đan.

Trước đây, nàng từng luyện chế những loại đan dược quan trọng, và chưa bao giờ làm một cách tùy tiện, hơn nữa cần phải ngồi thiền ít nhất nửa canh giờ, điều chỉnh trạng thái của bản thân đến đỉnh cao.

Sau khi được Lý Ngọc chỉ dẫn, nàng quyết định thay đổi.

Phải nói rằng sau khi ăn một bữa thịnh soạn và ngâm mình trong bồn hoa, toàn thân nàng thơm tho, tâm trạng tốt lên rất nhiều, tinh thần thoải mái hơn so với những lần luyện đan trước.

Đi đến lò luyện đan, nàng đổ linh dược vào trong lò luyện theo thứ tự, sử dụng pháp lực để tạo ra ngọn lửa, trong đầu nàng không có suy nghĩ nào khác, nhìn ngọn lửa dao động nhẹ, tâm trí nàng không tập trung vào việc luyện đan, mà lại nhớ đến những lời nói của Lý Ngọc.

Khi nàng chìm vào suy nghĩ, vẻ mặt của nàng dần trở nên trống rỗng.

Còn ngọn lửa dưới lò luyện đan thì dần dần trở nên ổn định, trong nháy mắt, một chút dao động nhỏ cũng không có.

Nửa canh giờ sau.

Cơ thể mảnh mai của Trịnh Khả Kỳ đột nhiên run lên, và khi nàng tỉnh dậy sau cơn mê, nàng sững sỡ trước, rồi sau đó nóng lòng mở lò luyện đan ra.

Mười viên đan dược cực phẩm với năm đường vân đan, đang nằm yên tĩnh trong lò luyện.

Sau một hồi kinh ngạc ngắn ngủi, vẻ mặt của nàng trở nên cực kỳ kích động, run giọng kêu lên: “Sư tôn, sư tôn mau đến đây!”

Một lúc sau, bóng dáng của một người phụ nữ trung niên xinh đẹp xuất hiện bên cạnh nàng.

Người phụ nữ nhìn vào mười viên đan dược cực phẩm hoàn mỹ không tì vết trong lò luyện đan, tựa như một tác phẩm nghệ thuật, nói với vẻ khó tin: “Đây… đây là đan dược mà ngươi luyện chế ra đấy sao?”

Trịnh Khả Kỳ nắm lấy tay người phụ nữ, kích động nói: “Vừa nãy đệ tử bước vào trong giới thiên nhân, hóa ra giới thiên nhân là cảm giác như vậy, những lời của Lý sư huynh không sai, huynh ấy không gạt đệ tử…”

Núi Tử Tiêu, Phiêu Hương Các.

Chu Tử Tuyền nhìn Lý Ngọc với vẻ mặt bất đắc dĩ, nói: “Đã nói là cần cù tiết kiệm cơ mà, sao đệ lại tới nơi này nữa vậy?”

Lý Ngọc đặt một miếng ngân ngư vào trong chén của Chu Tử Tuyền, nói: “Vừa nãy kiếm được một khoảng linh tệ, ta muốn chúc mừng tí thôi, đúng lúc có chuyện muốn hỏi tỷ.”

Hơn hai mươi bình đan dược cấp một đã bị mua sạch trong vòng chưa đầy mười lăm phút, Lý Ngọc kiếm được hơn một vạn linh tệ.

Trong tông môn, ngoại trừ việc đổi Thông Mạch Đan, cũng không có thứ gì khác để hắn phải dùng linh tệ đổi. Một vạn linh tệ, đừng nói là bản thân Lý Ngọc, cho dù có tính thêm Thông Mạch Đan tháng sau của Chu Tử Tuyền, hắn vẫn còn thừa rất nhiều linh tệ.

Xài không hết, thực sự là xài không hết.

Bạn đang đọc [Dịch] Yêu Nữ Dừng Tay của Vinh Tiểu Vinh

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!