Chương 115: Thỉnh giáo
Chu Tử Tuyền rất bất lực trước hành vi phung phí linh tệ của Lý Ngọc, nhưng nàng cũng không có quyền nói gì, hỏi: “Có chuyện gì?”
Lý Ngọc nói: “Tỷ cứ mãi ở đỉnh Bích Vân cũng chẳng có tiền đồ gì, chi bằng qua đây làm việc với ta đi.”
Chu Tử Tuyền hơi sửng sốt, nói với giọng không chắc chắn: “Theo, theo đệ làm việc?”
Lý Ngọc gật đầu nói: “Ta dự định sẽ tham gia cuộc khảo hạch luyện đan sư nhất phẩm. Đến khi đó, bên cạnh cần phải có một người giúp ta chiêt linh dịch, tỷ có muốn qua đây giúp ta không. Mỗi tháng, tông môn sẽ cho tỷ một trăm linh tệ, ta sẽ cho tỷ thêm ba nghìn linh tệ…”
Chu Tử Tuyền biết, bên cạnh các trưởng lão tầng Trúc Cơ trong môn phái thường sẽ có một vị đệ tử chấp sự. Trương sư tỷ dẫn dắt nàng cũng chính là kiểu đệ tử chấp sự, thường phụ trách bưng trà rót nước cho trưởng lão, hay là chạy việc vặt gì đó...
Nhưng thù lao mỗi tháng của Trương sư tỷ cũng chỉ có một trăm linh tệ do tông môn đưa cho, trưởng lão tầng Trúc Cơ không đưa thêm cho tỷ ấy.
Làm gì có đệ tử chấp sự, tông môn cho một trăm, bản thân lại còn được thêm ba nghìn?
Ba nghìn linh tệ, chính xác là giá của ba viên Thông Mạch Đan.
Lý Ngọc nhìn Chu Tử Tuyền và hỏi: “Thế nào, tỷ có đi không. Đến lúc đó, tông môn còn thưởng một biệt viện, tỷ dọn qua sống chung với ta luôn đi, đỡ phiền phức, còn có thể chăm sóc cho nhau…”
Sắc mặt của Chu Tử Tuyền hơi đỏ, thấp giọng nói: “Tại sao đệ... lại đối xử tốt với ta thế?”
Lý Ngọc nói như một lẽ đương nhiên: “Tỷ cũng tốt với ta mà. Khi còn ở Bạch Vân Quán, một nhiệm vụ, bản thân tỷ có thể kiếm được năm mươi linh tệ, vậy mà tỷ vẫn sẵn lòng chia hai mươi linh tệ cho ta…”
Chu Tử Tuyền tự lẩm bẩm rằng đó là vì hắn đẹp trai, lúc đó nàng nghĩ rằng, nếu không được Côn Lôn chọn, nàng sẽ dẫn hắn về gia tộc, hai người sẽ thành một cặp song tu, sống những tháng ngày tươi đẹp cũng được…
Làm sao nàng có thể nghĩ rằng khi đó chỉ vì tham lam sắc đẹp của hắn mà bây giờ nàng lại có thể gặt hái được thành quả như vậy.
Lý Ngọc thúc giục nàng: “Rốt cuộc thì tỷ có muốn hay không, nếu không muốn thì ta tìm người khác…”
Chu Tử Tuyền cúi đầu nói: “Ta, ta muốn…”
…
Sau khi xong việc với Chu sư tỷ, Lý Ngọc quay trở về đỉnh Đan Đỉnh, chuẩn bị cho khảo hạch luyện đan sư nhất phẩm.
Thực ra cũng không cần phải chuẩn bị gì, năm linh mạch vốn dĩ đã là một ưu thế trong việc luyện đan, cộng thêm những linh dược mà Trịnh sư muội cung cấp để luyện tập, Lý Ngọc đã có thể thành thục luyện chế được những viên đan dược cấp một cao cấp, đủ để đi khảo hạch.
Hắn vừa trở về tiểu viện không bao lâu, một bóng người quen thuộc bước vào trong viện.
Lý Ngọc có chút kinh ngạc, vừa nãy Trịnh sư muội mới rời đi có mấy canh giờ, sao lại đến nữa rồi.
Trịnh Khả Kỳ đi đến trước mặt Lý Ngọc và nói một cách biết ơn: “Lý sư huynh, đa tạ huynh.”
Lý Ngọc còn đang thắc mắc, vừa nãy không phải nàng đã đa tạ rồi sao, lẽ nào quên rồi?
Khi suy nghĩ này vừa lóe lên, chỉ thấy Trịnh sư muội phất nhẹ tay, trước mặt hắn xuất hiện một lò luyện đan tinh xảo. Toàn thân lò luyện đan màu tím vàng, trên thân lò còn khắc rất nhiều hoa văn màu vàng, khí chất cổ xưa, vừa nhìn là biết không phải loại thông thường.
Lò luyện đan của Lý Ngọc so với lò luyện đan này giống như khoảng cách giữa phi thuyền của Tôn trưởng lão và linh thuyền của Hứa sư tỷ.
Trịnh Khả Kỳ nói: “Lò luyện đan này có thể luyện chế đến đan dược cấp ba, là sư tôn tặng cho Lý sư đệ để làm vật cảm tạ.”
“???”
Đầu Lý Ngọc chứa đầy những câu hỏi, sư tôn của Trịnh sư muội, luyện đan sư tứ phẩm của tông môn, người tài giỏi của tầng Nguyên Anh, cảm tạ hắn?
Hắn làm gì chứ?
Không biết…
Trịnh Khả Kỳ khẽ mỉm cười và nói: “Nhờ có chỉ dẫn của Lý sư huynh, ta mới được một lần bước vào giới thiên nhân. Phần ân tình này, ta nguyện khắc ghi. Sau này, nếu như Lý sư huynh có chỗ gì cần giúp đỡ, có thể để đỉnh Thúy Vi để tìm ta…”
Trịnh sư muội đã rời đi từ lâu, Lý Ngọc vẫn còn đứng nguyên tại chỗ.
Vừa nãy Trịnh sư muội đã bước vào giới thiên nhân?
Chỉ có Lý Ngọc biết, những lời chỉ dẫn vừa nãy của hắn toàn là suy nghĩ nói bừa, vậy mà Trịnh sư muội lại có thể thành công khi làm theo những lời nói bừa đó của hắn?
Chẳng lẽ, hắn chỉ tùy tiện nói ra một câu, cũng có thể phá được tinh hoa của giới thiên nhân?
Điều này rõ ràng là không thể.
Bản thân hắn không còn không biết giới thiên nhân là cái quái gì.
Nhiều khả năng là bản thân Trịnh sư muội đã có thiên phú hơn người, sau khi điều chỉnh lại trạng thái của mình, có duyên bước vào được giới thiên nhân, mà vừa hay phần công lao này lại nhờ ơn của Lý Ngọc.
Lý Ngọc nhìn lò luyện đan tinh xảo…
Đây thực sự là một vận may trời cho.