Cự chu vừa vặn lướt qua giữa hai người, khoảnh khắc tiếp xúc, hai đạo thân ảnh ngẩng đầu, đều nhìn về phía Liễu Diên.
Nàng sắp khóc như mưa, toàn thân run rẩy như sàng sảy, nàng chưa từng nghĩ Trần Tầm sẽ đến cứu nàng, thậm chí cũng chưa từng muốn làm phiền hắn bất cứ chuyện gì.
Có thể thấy bọn họ an lành, đã là tâm nguyện lớn nhất của mình, không ngờ bọn họ cuối cùng vẫn đến...
Vù!