“Rất tốt.”
Trần Tầm nhìn về phía một pho tượng, tay ngứa ngáy vô cùng, “Hậu nhân của Cơ Khôn và Thạch Tĩnh cũng không được bạc đãi.”
Hắn vốn định nói cả Lạc Phong, nhưng nghĩ lại, huynh ấy hình như là cô nhi, cũng không có hậu nhân hay đệ tử.
Đinh Khâu đảo mắt lia lịa, nghĩ nát óc cả tổ tông mười tám đời, trong đầu cũng không có cái tên Cơ Khôn này, còn Thạch Tĩnh thì ông biết.