“Bọn ta đi gói ghém thêm ít đồ rồi lên đường, đường sá xa xôi, không có gì ăn sao được.”
Trần Tầm liếm môi, nhìn quanh, “Lão Ngưu, sau này chúng ta cũng sắm một cái Bảo Toa hay Phi Chu gì đó.”
“Khi vượt qua Thiên Đoạn Đại Bình Nguyên, không có tọa kỵ, chẳng lẽ cứ bay mãi sao, chẳng làm được gì cả.”
“Mô!!”