“Việc chủng tộc ngươi đang phải chịu sự truy sát hiện giờ tuyệt không phải ngẫu nhiên, bọn chúng muốn diệt tộc... Trần Tầm nở một nụ cười trầm thấp, nửa khuôn mặt vẫn khuất trong bóng tối: “Tiểu Xích, ngươi chết chắc rồi, e rằng đã sớm bị nhắm tới, chỉ chờ thu hoạch mà thôi!”
“A!!! Ngưu ca cứu ta!”
“Mô!”
Một trâu một sư tử kinh hãi đến mức da đầu tê dại, đứng dậy ôm chầm lấy nhau, thần sắc của Trần Tầm quá đỗi đáng sợ, tuyệt không phải người tốt.