Đối diện họ là một nam tử mặc gấm, y khẽ cười: “Đạo hữu có điều không biết, linh dược này ở các châu vực khác có thể giá sẽ cao hơn một chút, nhưng ở Tây Hải Châu thì tuyệt đối không thể cao được.”
Vạn lời mặc cả của Trần Tầm như nghẹn lại trong cổ họng, nửa ngày không nói nên lời, đáng ghét thật, đúng là như vậy.
Linh dược và đan phương ở đây hắn đương nhiên cũng đã quan sát qua, quả thật khác xa với tu tiên giới của bọn họ, linh dược là loại độc nhất ở trong biển hoặc trên hải đảo, đan phương cũng hoàn toàn khác.
“Ta bán hai cây, đều là Thúy Nhụy Dạ Bạch Chi ngàn năm, một giá năm ngàn trung phẩm linh thạch, không được thì bọn ta đi ngay!”