Chương 79: [Dịch] Cẩm Y Vô Song

Ăn chực (1)

Phiên bản dịch 5078 chữ

Trong phòng, Lâm Tuyên nhìn hắc bào nhân.

Thanh Loan cô nương và A La, hắn thích người nào hơn?

Chuyện này thì có liên quan gì đến y?

Giọng hắc bào nhân lạnh như băng: “Trả lời câu hỏi của ta.”

Hắc bào nhân này tính tình thất thường, Lâm Tuyên không biết y hỏi câu này với dụng ý gì, càng không biết mình nên trả lời ra sao.

Hắn chợt nhớ ra, hắc bào nhân từng nói, tình cảm là đại kỵ của mật thám, lẽ nào câu hỏi này là để thử hắn?

Lâm Tuyên lắc đầu, nói: “Đều không thích.”

Hắc bào nhân lạnh lùng nói: “Trong hai người họ, ngươi phải chọn một.”

Câu trả lời này rõ ràng không làm y hài lòng, Lâm Tuyên đành nói thật lòng: “Điền cô nương quá sắc sảo, ta không thích nữ tử quá lanh lợi…”

Thật sự phải trả lời thì câu hỏi này chẳng có gì phải do dự.

Không phải Lâm Tuyên có thành kiến gì với Điền Thanh Loan, mà là hắn thích kiểu con gái ngốc nghếch, ngây ngô, ngoan ngoãn nghe lời như A La hơn.

Nữ tử như vậy sẽ khiến người ta nảy sinh cảm giác muốn che chở.

Còn đối với Điền cô nương thì lại không có cảm giác này.

Nàng quá sắc sảo, cũng quá thông minh, về mặt võ lực, Lâm Tuyên cũng không phải là đối thủ của nàng.

Đối mặt với nàng, không hề thoải mái như khi ở bên A La.

Lâm Tuyên nhìn hắc bào nhân, hỏi: “Đại nhân hỏi vấn đề này để làm gì?”

Hắc bào nhân thản nhiên nói: “Nữ nhân Điền gia kia không phải hạng tầm thường, tốt nhất đừng có ý nghĩ gì khác với nàng, lỡ như bị nàng phát hiện ra thân phận, hậu quả thế nào ngươi tự biết…”

Lâm Tuyên trong lòng kinh ngạc, y chỉ nói đừng có ý nghĩ gì với Điền Thanh Loan, lại không hề nhắc tới A La.

Đây chẳng lẽ là một hình thức ngầm cho phép?

Hắn gật đầu, nói: “Thuộc hạ đã hiểu.”

Hắc bào nhân không tiếp tục chủ đề này, chuyển sang chuyện khác, nói: “Phải rồi, có một tin tốt muốn báo cho ngươi…”

Lâm Tuyên khẽ nhướng mày, hỏi: “Tin tốt gì?”

Hắc bào nhân thản nhiên nói: “Ngươi đã được thăng lên Huyền cấp mật thám, chưa đầy hai tháng đã từ Hoàng cấp thăng lên Huyền cấp, kể từ khi Mật Điệp Tư thành lập đến nay, ngươi là người đầu tiên…”

Lâm Tuyên cứ ngỡ Nam Chiếu lại thưởng cho hắn mấy bình thối cốt dịch, nghe vậy có chút thất vọng.

Hắn hỏi ngay: “Thăng lên Huyền cấp mật thám thì có lợi ích gì không?”

Hắc bào nhân tựa vào lưng ghế, thản nhiên nói: “Lợi ích tự nhiên là có, bổng lộc của Huyền cấp mật thám mỗi tháng hai mươi lạng, là số tiền ngươi phải làm ở Tĩnh Biên Tư hơn nửa năm mới kiếm được…”

Lâm Tuyên chẳng hề để tâm.

Dựa vào tiền hoa hồng từ muối tinh và đường trắng, mỗi ngày hắn đã có mấy chục lạng bạc chảy vào túi. Làm cái việc lúc nào cũng có thể mất mạng này, kiếm được còn chẳng bằng bán muối, lẽ nào còn phải cảm tạ bọn họ sao?

Hắc bào nhân nói tiếp: “Còn nữa, với cấp bậc Huyền cấp mật thám, sau khi trở về Nam Chiếu, ít nhất có thể đảm nhiệm chức huyện lệnh thất phẩm.”

Lâm Tuyên im lặng không nói.

Nam Chiếu chỉ là một nước nhỏ bé, nằm ở một góc hẻo lánh, huyện lệnh của Nam Chiếu cũng chẳng có giá trị gì nhiều.

Thấy hắn không mấy hứng thú, dưới chiếc mặt nạ ác quỷ dữ tợn của hắc bào nhân, đôi môi mấp máy, nhất thời cũng không biết nên nói gì.

Của cải, quyền lực…

Đây là những thứ mà biết bao người hằng ao ước.

Nhưng hắn, dường như chẳng hề để vào mắt.

Nghĩ lại cũng đúng, với năng lực của hắn, nếu đi buôn, e rằng có thể dễ dàng giàu đến mức có thể mua cả một nước.

Còn nếu dùng thủ đoạn của mình, một lòng muốn chuyên tâm vào chốn quan trường, e rằng cũng có thể làm nên nghiệp lớn.

Hắc bào nhân nhất thời không nói nên lời, đành chuyển chủ đề: “Phải rồi, gia nhập Mật Điệp Tư lâu như vậy, ngươi vẫn chưa có một mật danh cho riêng mình, hãy tự nghĩ một cái đi…”

Vốn dĩ Lâm Tuyên thuộc cấp bậc tuyến nhân thấp nhất, mà tuyến nhân còn chưa thuộc về Mật Điệp Tư, có thể bị vứt bỏ bất cứ lúc nào, tự nhiên cũng không cần mật danh.

Sau sự kiện Huyền Quang Giáp, hắn được đề bạt lên Hoàng cấp mật thám.

Hoàng cấp mật thám thuộc cấp bậc thành viên thấp nhất của Mật Điệp Tư, cũng không cần mật danh.

Sau đó hắn dâng lên phương pháp tinh chế muối ăn, lập đại công, lại được cấp trên phá lệ thăng lên Huyền cấp.

Huyền cấp mật thám đã là cấp bậc của đầu lĩnh một phân bộ.

Tên họ của bọn họ không thể để lộ, mỗi một người đều cần có một mật danh độc nhất vô nhị.

Lâm Tuyên nghĩ một lát rồi nói: “Nga Mi Phong.”

Hắc bào nhân thản nhiên nói: “Ngươi thuộc Tình Báo Tư, mật danh của mật thám Tình Báo Tư phải liên quan đến hoa cỏ cây cối, ví dụ như Hắc Liên, Tầm Ma, Diên Vĩ, Quỷ Lan, Mạn Đà La…”

Phải công nhận rằng, những mật danh này của Mật Điệp Tư Nam Chiếu, cái nào cũng ma quái hơn cái nấy.

Lâm Tuyên nghĩ một lát rồi nói: “Ta chọn Hắc Liên.”

Trong những mật danh này, Lâm Tuyên nghiêng về Hắc Liên, nghe có vẻ rất có phong thái.

Hắc bào nhân nói: “Những cái này đều đã có người dùng, nghĩ cái khác đi.”

Mật danh muốn dùng đã bị người khác nhanh chân chiếm mất, Lâm Tuyên nghĩ một lát rồi nói: “Vậy gọi là ‘Quân Tử Trúc’ đi.”

Hắn rất ngưỡng mộ sự dẻo dai của tre trúc, cho dù ở trong môi trường khắc nghiệt vẫn có thể kiên cường sinh trưởng, trăm lần bị gãy vẫn không chịu khuất phục.

Mật danh này cũng bao hàm cả kỳ vọng của Lâm Tuyên đối với chính mình.

Bạn đang đọc [Dịch] Cẩm Y Vô Song của Vinh Tiểu Vinh

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2mth ago

  • Lượt đọc

    280

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!