“Vừa rồi có phải có thứ gì đó bay qua không?”
“…”
Bàn tay đang xoay hạch đào của Phùng nhị gia khựng lại, Kỷ Thụy Niên bên cạnh kinh ngạc nói: “Đại bá không nhập vào người, nhị gia cũng nhìn thấy được bóng quỷ sao?”
“Nói thừa, gia đây có mù đâu!” Phùng nhị gia dùng tay đang xoay hạch đào chỉ vào mắt mình, nói: “Đôi mắt này của ta lúc trẻ từng bỏ ra một số tiền lớn nhờ cao nhân khai quang, xem như là hậu thiên âm dương nhãn, đừng nói bóng quỷ, cho dù là yêu quái hóa thành người, ta cũng có thể nhìn ra nguyên hình của nó!”