Chương 88: [Dịch] Long Tàng

Tiểu khảo Tông môn (1)

Phiên bản dịch 5013 chữ

Tiên đồ vô nhật nguyệt, ngày này Vệ Uyên rốt cuộc luyện gân cốt viên mãn, sức mạnh thân thể bạo tăng, cũng nghênh đón kỳ tiểu khảo của Tông môn. Lần tiểu khảo này chỉ nhắm vào khóa của Vệ Uyên, thuộc về kỳ khảo thí lâm thời, vốn không quan trọng, phần thưởng đưa ra cũng rất bình thường, cũng chỉ có chút tác dụng với số ít người như Vệ Uyên mà thôi.

Nhưng những năm gần đây phái Đỉnh Tân hành động càng lúc càng mạnh mẽ, ngoài việc tập trung thụ nghiệp, còn đang ấp ủ việc thống nhất thu đồ. Chính là thu hồi quyền tự chọn đồ đệ của Chân nhân các điện, do Thái Sơ Cung thống nhất thu đồ trong kỳ đại khảo của Tiên tông, đệ tử trúng tuyển sẽ được phân phối lại. Các điện chỉ có thể chọn đồ đệ trong số những người được Thái Sơ Cung tuyển chọn. Đương nhiên, Chân quân vẫn sẽ giữ lại một số danh ngạch tự chủ nhất định, nhưng sẽ bị hạn chế nghiêm ngặt.

Phái Tri Cổ tất nhiên phản ứng kịch liệt, xung đột giữa hai phái ngày càng gay gắt. Trong bối cảnh này, việc so sánh giữa các đệ tử khóa đầu tiên được tập trung thụ nghiệp như Vệ Uyên, Bảo Vân với đệ tử phái Tri Cổ trở nên vô cùng quan trọng, dù sao hai phái ai hơn ai kém, vẫn là dùng thành quả của các đệ tử đã bồi dưỡng ba năm để chứng minh là có sức thuyết phục nhất.

Thế là mấy vị Chân quân đề nghị, nâng tầm quan trọng của kỳ tiểu khảo lần này lên một bậc, đồng thời chia cuộc thi thành hai phần. Phần thứ nhất vẫn là hai phái đối chiến, dùng hình thức lôi đài để phân định thứ hạng. Phần thứ hai là đối chiến với dị tộc được lựa chọn.

Sau ba năm học tập, hơn nửa số đệ tử đã Trúc thành Đạo Cơ, phần lớn còn lại cũng đều ở vào giai đoạn Trúc Thể đại thành, chỉ chờ một cơ duyên để Trúc thành Đạo Cơ. Theo lệ thường của Thái Sơ Cung, cảnh giới Đạo Cơ chính là chính thức bước lên tiên đồ, có tư cách chinh phạt dị tộc.

Ngày đầu tiên của kỳ tiểu khảo, cuộc đối chiến giữa hai phái vô cùng đặc sắc.

Hiểu Ngư tu thành Tiên kiếm Đại Nhật, đây là điểm cuối của Đại Nhật Bão Kiếm Thư. Mấy trăm năm nay, số người tu luyện công pháp này rất nhiều, nhưng cuối cùng tu ra Tiên kiếm Đại Nhật thì ngàn người không có một. Hiểu Ngư có tiên kiếm trong tay, tự nhiên đại sát tứ phương.

Bảo Vân Luyện Thần đại thành, chỉ cách Đạo Cơ một bước. Nàng tuy chưa phải Đạo Cơ, nhưng đạo pháp uy lực cực lớn, trên người bảo vật vô số, hoàn toàn vũ trang đến tận răng, giơ tay nhấc chân là trên đỉnh đầu có mấy thần ma thay nhau hiển hình, tranh nhau muốn trợ giúp nàng một tay, bởi vậy cũng là đại sát tứ phương, đánh cho vô số đệ tử Đạo Cơ của phái Tri Cổ phải mặt mày xám xịt.

So với Bảo Vân và Hiểu Ngư, Thôi Duật có phần kém hơn, nhưng Thôi gia nội tình thâm hậu, bảo vật nhiều không kém Bảo Vân. Hắn lại được Tổ sư ban cho tiên kiếm, sức sát phạt chỉ kém hai người kia một chút, cuối cùng một mình đánh bại bốn đệ tử được ban thưởng của phái Tri Cổ, cũng coi như vẻ vang.

Vệ Uyên lúc này gân cốt đã luyện thành, toàn thân như ngọc, tướng mạo cực tốt, khả năng chịu đòn cũng thật sự rất tốt. Lúc này dù có gặp lại pháp khí của Từ Đỗ, Vệ Uyên cũng chỉ bị chút tổn thương da thịt, sẽ không còn chuyện bị xuyên thủng thân thể nữa. Cũng không biết có phải trùng hợp hay không, trong kỳ tiểu khảo, đối thủ đầu tiên của Vệ Uyên chính là Từ Đỗ.

Oan gia ngõ hẹp, gặp mặt tất nhiên đỏ mắt. Chưa nói đến Vệ Uyên, khoảng thời gian này Từ Đỗ bị Từ Hận Thủy nhằm vào khắp nơi, bị gây khó dễ không biết bao nhiêu lần, cứ vài ngày lại bị các lão tổ Từ gia thay phiên nhau mắng chửi một trận, tài nguyên tu luyện càng bị Từ Hận Thủy cướp đi một nửa. Phụ mẫu Từ Đỗ trăm phương ngàn kế dò hỏi, mới biết nguyên do là vì lần trước hắn làm Vệ Uyên bị thương, khiến Từ Hận Thủy bị Trương Sinh hung hăng làm nhục, nên giờ mới quay lại trả đũa Từ Đỗ.

Nhưng Từ Hận Thủy thiên phú tuyệt đỉnh, lại là đích tôn của lão tổ, dù hắn làm gì thì Từ Đỗ cũng chỉ có thể nhẫn nhịn. Nói về thực lực, Từ Hận Thủy chỉ khi gặp Trương Sinh và Kỷ Lưu Ly mới tỏ ra yếu thế, thế hệ trẻ Từ gia chưa ai có thể chống đỡ quá mười chiêu trong tay hắn, phần lớn đều bị đánh bại chỉ bằng một cái tát.

Nếu nói ngày đó Từ Đỗ là ghen ghét, bây giờ gặp lại Vệ Uyên, chỉ còn lại hận.

Kỳ tiểu khảo của Tông môn không cho phép dùng pháp khí, chỉ có thể dùng Đạo Cơ và đạo thuật tấn công đối thủ. Vừa khai chiến, trong tay Từ Đỗ đã tỏa ánh sáng rực rỡ, mấy đạo thuật liên tiếp đánh về phía Vệ Uyên. Sau đó Vệ Uyên từ trong đạo thuật xông ra, một tay chộp tới, suýt chút nữa túm được đầu Từ Đỗ. Từ Đỗ giật mình kinh hãi, lập tức lui về phía sau. Hắn dù sao cũng đã tu thành Đạo Cơ được một thời gian, thân pháp nhanh nhẹn, mà Vệ Uyên lúc này tốc độ và linh hoạt đều rất bình thường, căn bản đuổi không kịp hắn.

Vệ Uyên tuy đuổi không kịp Từ Đỗ, nhưng đạo thuật của Từ Đỗ cũng không làm hắn bị thương, trong nháy mắt đạo lực của Từ Đỗ đã hao hết, kinh hãi nên chỉ có thể chạy vòng quanh sân. Nhưng thân thể Vệ Uyên quá mức biến thái, thể lực ít nhất tương đương tám chín lần đệ tử Minh Vương Điện cùng cảnh giới, so với Từ Đỗ thì cao hơn đến mười mấy lần, bởi vậy hắn cứ đuổi theo không bỏ, căn bản không biết mệt mỏi là gì.

Bạn đang đọc [Dịch] Long Tàng của Yên Vũ Giang Nam

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7d ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!