Chương 16: [Dịch] Thiên Uyên

Sư huynh bảo bọc (1)

Phiên bản dịch 4507 chữ

Hôi bào Đổng Vấn Quân đẩy cửa bước ra, thần sắc âm trầm.

“Tham kiến Đổng trưởng lão.”

Trong khoảnh khắc, sắc mặt đám người Diêu Tố Tố đại biến, thi đại lễ nhất bái.

Đổng Vấn Quân là ai, chính là hộ tông trưởng lão của Huyền Thanh Tông, đại năng đỉnh cao Độ Kiếp kỳ.

Nhân vật như vậy đích thân tới đây, dọa cho không ít người run rẩy, trong lòng kính sợ.

"Hộ tông trưởng lão của Huyền Thanh Tông vậy mà lại tới, đây chính là nhân vật lừng danh a!"

"Hai tông liên hôn, không đến mức phải để đại năng Độ Kiếp kỳ đích thân tới chứ!"

"Xem ra không phải là vì liên hôn mà tới, nếu không đã sớm lộ diện, việc gì phải ẩn nấp."

Đám tu sĩ vây xem xôn xao, trợn mắt há hốc mồm.

Đổng Vấn Quân đã rất nhiều năm chưa từng rời khỏi Huyền Thanh Tông, lần này lén lén lút lút ra ngoài, chính là lo lắng Trần Thanh Nguyên bị bắt nạt, vẫn luôn trốn trong khoang thuyền.

"Đổng sư huynh, sao huynh lại đi theo?"

Trần Thanh Nguyên cũng rất kinh ngạc, quay đầu nhìn Đổng Vấn Quân đầu bạc trắng, thần sắc uy nghiêm.

"Sư huynh đây không phải là sợ ngươi bị bắt nạt sao."

Khi Đổng Vấn Quân nhìn về phía Trần Thanh Nguyên, lập tức thu lại dáng vẻ lạnh lùng khi đối đãi với người ngoài, lộ ra nụ cười hiền lành, khẽ khàng nói.

Hắn đã từng mất đi tiểu sư đệ một lần, quyết không thể có lần thứ hai.

Năm đó hồn đăng của Trần Thanh Nguyên dập tắt, Đổng Vấn Quân như bị sét đánh, trong lòng bi thương. Sau đó, Đổng Vấn Quân quỳ trước mộ của Thái Thượng trưởng lão, thẳng thắn nói rằng bản thân không chăm sóc tốt cho Trần Thanh Nguyên, tự trách sâu sắc.

"Sư huynh..." Trần Thanh Nguyên sống mũi cay cay, cổ họng nghẹn lại.

Hộ tông trưởng lão, chỉ khi tông môn gặp nguy nan, hoặc xảy ra chuyện hệ trọng mới có thể rời tông.

Tuy nhiên, để đảm bảo bình an cho Trần Thanh Nguyên, Đổng Vấn Quân đã bất chấp quy tắc của tông môn.

Nghe Đổng Vấn Quân nói vậy, mọi người vừa kinh ngạc vừa hâm mộ. Có một sư huynh Độ Kiếp kỳ hộ đạo là điều mà vô số người nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.

Nếu là trước đây thì chẳng nói làm gì, vì khi ấy Trần Thanh Nguyên thiên phú dị bẩm, là niềm hy vọng của thế hệ mới Huyền Thanh Tông. Nhưng giờ đây, Trần Thanh Nguyên đã trở thành phế thể phàm nhân, cớ sao tầng lớp cao tầng Huyền Thanh Tông lại phải làm như vậy.

"Tiểu sư đệ của bản tọa, không ai được phép ức hiếp." Đổng Vấn Quân để Trần Thanh Nguyên đứng sang một bên, giao những chuyện này cho hắn xử lý.

Sau đó, Đổng Vấn Quân đứng sừng sững trên chín tầng trời, đảo mắt nhìn qua các tu sĩ, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên đám người Đông Di Cung: "Nếu cuộc liên hôn giữa hai tông không chào đón Huyền Thanh Tông, vậy Huyền Thanh Tông có thể rời đi ngay bây giờ."

"Đổng trưởng lão bớt giận, vãn bối tuyệt đối không có ý đó."

Lưng Diêu Tố Tố càng cúi thấp hơn, y phục sau lưng bị mồ hôi lạnh thấm ướt một mảng.

Vừa rồi Diêu Tố Tố dám lên tiếng ức hiếp Trần Thanh Nguyên, là vì ả thấy trên chiến thuyền chỉ có vài đệ tử nội môn đi theo, không coi trọng. Nếu sớm biết Đổng Vấn Quân ở trong khoang thuyền, có đánh chết ả cũng không dám nói những lời vừa rồi.

Xúc phạm uy nghiêm của Đổng Vấn Quân, cung chủ hiện tại của Đông Di Cung cũng phải đích thân đến xin lỗi.

Đại năng Độ Kiếp kỳ, ở vùng Bắc Hoang rộng lớn này cũng là nhân vật đỉnh cao, không thể đắc tội.

"Vậy ý ngươi là sao?"

Đổng Vấn Quân lớn tiếng chất vấn.

"Vãn bối... vãn bối..."

Một luồng uy áp đáng sợ giáng xuống người Diêu Tố Tố, khiến ả như bị vạn núi lớn đè lên, nặng nề vô cùng, khó mà hít thở.

"Trước đây nể mặt tiểu sư đệ, ta mới nói chuyện với ngươi đôi câu, cho ngươi chút thể diện. Chứ luận về bối phận và thực lực, ngươi thậm chí còn không có tư cách gặp mặt bản tọa. Hôm nay lại dám ức hiếp tiểu sư đệ của ta, đúng là được voi đòi tiên!"

Đổng Vấn Quân nhìn Trần Thanh Nguyên lớn lên, từ nhỏ đã sủng ái, bất kể món ngon vật lạ hay đồ chơi gì cũng đều cố gắng đáp ứng. Ngay cả hắn cũng không nỡ mắng Trần Thanh Nguyên vài câu, sao có thể để kẻ khác tới ức hiếp.

Nếu không nể mặt mấy lão già ở Đông Di cung, Đổng Vấn Quân đã không chỉ dùng uy áp để trấn nhiếp, mà hẳn đã tát cho Diêu Tố Tố vài cái như trời giáng.

Lũ trẻ tuổi tới khiêu khích, Đổng Vấn Quân còn có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, không tiện ra mặt. Nhưng mấy kẻ tiền bối lại dám cậy già lên mặt, vậy thì Đổng Vấn Quân không thể nhịn được nữa.

“Vãn bối đã biết sai.”

Diêu Tố Tố thực sự không chịu nổi uy áp của cường giả Độ Kiếp kỳ, xương cốt như muốn vỡ vụn, đành nghiến răng nhận lỗi.

“Hừ!” Đổng Vấn Quân hừ lạnh, thu lại uy áp: “Nếu còn lần sau, ta sẽ thay mặt Đông Di cung dạy dỗ ngươi.”

Bạn đang đọc [Dịch] Thiên Uyên

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2mth ago

  • Lượt đọc

    3

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!