Chương 50: [Dịch] Thiên Uyên

Thực lực khủng bố, khiến người người kinh hãi

Phiên bản dịch 7683 chữ

"Hì hì, nếu Quỷ Y tỷ tỷ muốn dạy dỗ, ta nhất định sẽ không phản kháng, tùy ý tỷ tỷ xử trí."

Trần Thanh Nguyên chẳng khác nào một tên lưu manh.

"..." Công Tôn Nam thầm niệm mấy lần Tĩnh Tâm Quyết, không để bản thân bị ảnh hưởng bởi Trần Thanh Nguyên. Da mặt tiểu tử này đã dày hơn tất cả mọi thứ trên đời, bất kỳ thần binh lợi khí nào cũng không thể chém phá.

"Nếu ngươi cho rằng đây là uy hiếp, vậy cứ coi như ta đang uy hiếp đi!"

Ngay khi Công Tôn Nam có chút tức giận, Liễu Nhược Y liền nhảy ra.

"Vậy ngươi cứ thử xem."

Gặp ngay cái bao cát đưa tới cửa, Công Tôn Nam đương nhiên sẽ không buông tha.

"Không thấy quan tài chưa đổ lệ."

Cho đến bây giờ, Liễu Nhược Y vẫn cho rằng tất cả những chuyện này đều do Trần Thanh Nguyên bày ra, nhằm dọa sợ các cường giả có mặt. Thể diện của nàng đã bị Trần Thanh Nguyên giẫm lên mấy lần, nàng vốn không tin chuyện này, nhất định phải vạch trần quỷ kế của Trần Thanh Nguyên, hung hăng hành hạ hắn một phen.

Nói xong, Liễu Nhược Y liền tung một chưởng về phía Công Tôn Nam, hàn ý lạnh thấu xương, trực tiếp đóng băng cả hư không xung quanh.

Chứng kiến Liễu Nhược Y ra tay, vẻ vui mừng trên mặt Trần Thanh Nguyên khó mà che giấu, thầm nghĩ: "Lão yêu bà này cuối cùng cũng mắc bẫy, tự chuốc khổ vào thân, xui xẻo chẳng liên quan gì đến ta."

Sau đó, Hàn Băng Chưởng đã tới trước mặt Công Tôn Nam, gió lạnh nổi lên, hất tung rất nhiều bàn ghế và cột trụ trong đại điện.

Đám người Huyền Thanh Tông chuẩn bị nghênh chiến, nhao nhao triệu hồi ra đạo binh của mình.

Đúng lúc Lâm Trường Sinh và những người khác định ra tay, Công Tôn Nam phất tay áo, đánh tan hàn ý từ Hàn Băng Chưởng của Liễu Nhược Y, rồi như quỷ mị xuất hiện trước mặt Liễu Nhược Y, với tốc độ mắt thường không thể nào bắt kịp, bóp chặt cổ nàng.

Công Tôn Nam khẽ dùng lực, tay phải nhấc bổng thân thể Liễu Nhược Y lên không trung.

Trên người Liễu Nhược Y lúc này hiện lên mười sáu cây ngân châm, phong bế toàn bộ kinh mạch, khiến nàng không thể cử động, cũng không thể điều động linh khí trong cơ thể. Nói cách khác, giờ phút này, Liễu Nhược Y chẳng khác nào phàm nhân, dù ai cầm đao cũng có thể lấy mạng nàng.

Tốc độ ra tay của Công Tôn Nam nhanh đến kinh người, không một ai có thể nhìn rõ.

Đến khi Liễu Nhược Y bị Công Tôn Nam bóp cổ nhấc lên, mọi người mới bàng hoàng, sửng sốt, tựa như sét đánh ngang tai, tim như ngừng đập.

Tất cả những người có mặt đều kinh hãi thất sắc, thân thể cứng đờ, không thể tin vào mắt mình. Một đại năng Độ Kiếp kỳ như Liễu Nhược Y lại bị trấn áp trong nháy mắt, sinh tử nằm trong tay kẻ khác, thử hỏi có ai chấp nhận nổi?

Tuy nhiên, đây lại là sự thật không thể chối cãi.

"Thập Lục Ngân Phách Châm, tuyệt học của Quỷ Y!"

Thẩm Thạch Kiệt kiến thức rộng rãi, chỉ thoáng nhìn những cây ngân châm cắm trên người Liễu Nhược Y, liền nhận ra lai lịch, kinh hãi thốt lên.

Ngân Phách Châm của Quỷ Y có thể cứu người, cũng có thể giết người.

Lẽ nào nàng chính là Quỷ Y trong truyền thuyết?

Tất cả mọi người lúc này mới bừng tỉnh, há hốc mồm kinh ngạc.

Giờ phút này, không còn ai dám bất kính với Công Tôn Nam, ai nấy đều kính sợ run rẩy.

"Lâm Trường Sinh, thủ tọa Huyền Thanh Tông, bái kiến Quỷ Y tôn giả."

Lâm Trường Sinh hoàn hồn đầu tiên, bước xuống đài cao, chắp tay cung kính với Công Tôn Nam.

"Bái kiến tôn giả."

Đổng Vấn Quân và những người khác ngẩn ra, cố gắng đè nén nỗi khiếp đảm trong lòng, vội vàng hành lễ.

Không ai biết rõ tu vi của Quỷ Y rốt cuộc đạt đến cảnh giới nào, chỉ nghe phong thanh rằng, ngay cả một số tu sĩ Đại Thừa cũng phải nể mặt Quỷ Y vài phần, không dám đắc tội.

Huống chi, vừa rồi Quỷ Y đã dùng thế sét đánh không kịp bưng tai để chế ngự Liễu Nhược Y, đủ để chứng minh thực lực kinh khủng của nàng.

“Tôn giả giá lâm, thứ lỗi cho chúng ta mắt kém, không kịp hành lễ nghênh đón.”

Thẩm Thạch Kiệt mất hết uy phong lúc đầu, cúi đầu bái lạy.

Các cường giả của các tông cũng vội vàng hành lễ, không dám có chút nghi ngờ.

Sự tình chuyển biến quá đột ngột, không ai ngờ rằng Trần Thanh Nguyên thực sự có thể mời được Quỷ Y tới, hơn nữa quan hệ có vẻ vô cùng thân thiết. Nếu không, thử để kẻ khác gọi Quỷ Y là “tỷ tỷ” xem có bị đánh chết hay không.

Quỷ Y hành tung phiêu miểu thật sự quen biết Trần Thanh Nguyên, tiểu tử này làm sao có được bản lĩnh như vậy?

Tất cả mọi người đều kinh ngạc, thỉnh thoảng dùng khóe mắt liếc nhìn Trần Thanh Nguyên, không thể nào hiểu nổi.

“Không cần đa lễ.”

Công Tôn Nam lạnh nhạt lên tiếng.

Mọi người đứng dậy, cẩn thận nhìn Công Tôn Nam, không dám tùy tiện dò xét như lúc đầu.

Trần Thanh Nguyên đáng chết, sao lại có thể khiến Quỷ Y đích thân tới, mặt mũi hắn lớn như vậy sao?

Chuyến đi hôm nay, e rằng rắc rối to rồi.

Các cường giả của các tông thầm mắng trong lòng, hận không thể băm vằm Trần Thanh Nguyên ra cho chó ăn.

Đã thích lừa gạt thì ngươi cứ lừa gạt đến cùng đi! Sao tự nhiên lại nghiêm túc, thật sự mời được bản tôn Quỷ Y tới, thế này bảo chúng ta biết phải làm sao?

Mọi người run rẩy, không biết làm thế nào cho phải.

Thẩm Thạch Kiệt rất muốn mở miệng cầu xin cho Liễu Nhược Y, nhưng lại sợ chọc giận Quỷ Y, đành phải im lặng, trán toát ra mồ hôi lạnh. Hơn nữa, nếu Quỷ Y để bụng, bản thân hắn cũng sẽ gặp rắc rối, đâu còn lo được cho kẻ khác.

Liễu Nhược Y bị bóp cổ, không thể thi triển đạo thuật, chẳng nói được câu nào.

Khuôn mặt nàng ta đỏ bừng, khí huyết tắc nghẽn, biểu cảm hơi dữ tợn, đôi mắt tràn đầy vẻ sợ hãi. Nếu sớm biết người trước mặt không phải giả mạo, có đánh chết nàng ta cũng không dám nói ra những lời bất kính như vậy!

Trong lòng Liễu Nhược Y như muốn khóc than, lần này thật bị Trần Thanh Nguyên hại thê thảm.

“Uy hiếp ta, ai cho ngươi dũng khí?”

Công Tôn Nam nhìn chằm chằm vào mắt Liễu Nhược Y, khiến nỗi sợ hãi trong lòng nàng càng thêm sâu sắc.

Liễu Nhược Y cố gắng há miệng, rất muốn nói chuyện, nhưng không thể phát ra âm thanh nào.

“Bịch” một tiếng, Công Tôn Nam ném Liễu Nhược Y xuống đất.

“Khụ khụ khụ...”

Liễu Nhược Y ho sặc sụa, hai tay ôm cổ, điều hòa lại kinh mạch bị tắc nghẽn.

Ngay sau đó, Liễu Nhược Y bỏ qua tôn nghiêm, quỳ xuống cầu xin: “Tiểu nhân không biết là Quỷ Y tiền bối, có gì thất lễ, xin tiền bối khoan dung.”

Vì ngân phách linh châm vẫn cắm trên người, Liễu Nhược Y không dám cử động mạnh, sợ rằng ngân châm sẽ đâm sâu vào, có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Sinh tử của Liễu Nhược Y, chỉ trong một ý nghĩ của Công Tôn Nam. Chỉ cần nàng muốn, trong nháy mắt có thể lấy đi mạng sống của ả.

Thẩm Thạch Kiệt và những người khác không phải không muốn giúp, mà là không thể giúp.

Thực lực của Quỷ Y vượt xa tất cả mọi người, cho dù bọn họ đều ra tay, cũng chắc chắn không thay đổi được gì, ngược lại còn khiến tình hình trở nên không thể cứu vãn.

Hiện tại, cách duy nhất chính là cúi đầu nhận lỗi.

Công Tôn Nam liếc nhìn Liễu Nhược Y, không để ý đến.

Sau đó, Công Tôn Nam quay đầu nhìn Trần Thanh Nguyên bên cạnh, lạnh giọng nói: “Nhóc con, ngươi thấy nên xử lý ả thế nào?”

“Ta không biết, Quỷ Y tỷ tỷ quyết định là được rồi.”

Trần Thanh Nguyên không muốn gánh vác chuyện này, mặc dù hắn rất muốn giết Liễu Nhược Y, nhưng trước mặt nhiều người như vậy không thể nói ra, rất dễ bị ghi hận.

“Ồ, vậy sao?”

Công Tôn Nam hơi nheo mắt lại.

“Vâng.” Trần Thanh Nguyên nhẹ nhàng gật đầu.

Công Tôn Nam thừa hiểu tâm tư của Trần Thanh Nguyên, không muốn bị hắn lợi dụng làm công cụ, bèn nói: "Vậy thì tha thứ cho nàng tội vô lễ vậy!"

"Hả? Như thế không ổn đâu!" Trần Thanh Nguyên xúi giục: "Vừa rồi nàng vô lễ với tỷ như vậy, nếu tỷ dễ dàng bỏ qua, truyền ra ngoài chẳng phải sẽ mất hết thể diện sao."

Liễu Nhược Y trừng mắt nhìn Trần Thanh Nguyên, hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.

"Tâm địa tiểu tử này thật hiểm độc, muốn mượn đao giết người mà."

Mọi người thầm nghĩ trong lòng.

Bạn đang đọc [Dịch] Thiên Uyên

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!