Nghe nói đây là một người hiền lành, còn việc có trong ngoài như một hay không, thì hắn không rõ.
Lúc này, thụ nhân cũng chậm rãi bước ra khỏi Bạch Vân Cư, nhìn quanh bốn phía, cất lên một tiếng thở dài thườn thượt.
Thanh âm này trực tiếp vang lên trong lòng mọi người, như tiếng chuông sớm trống chiều.
“Ta đã trải qua tám trăm năm thế sự, chứng kiến bao thiên tai, đích thân trải qua chiến hỏa, nhờ phúc trời, được thần minh che chở, mới còn tồn tại đến nay…”