“Chính là con bạch mãng kia sao?” Sao ta lại có cảm giác đây là một kế che mắt thế nhỉ?
“Đúng vậy.” Từ Đông Đông gãi đầu, “Khi bọn chúng thu thập Đế Lưu Tương ở Tam Tâm Nguyên, đã lầm phó sứ của Ngạc Lăng Quốc là Bạch Chúc mà giết chết. Nhiệm vụ chưa hoàn thành, bọn chúng đã thay đổi kế hoạch, định ra tay sau khi Bạch Chúc rời khỏi Phù Phong Thành. Còn về kẻ thuê là ai, chỉ có Phục Sơn Việt biết, những thủ hạ này của bọn chúng chỉ nghe lệnh mà làm việc.”
“Phục Sơn Việt từ đâu tới?”
“Ờ, ta không biết.” Từ Đông Đông than một tiếng, “Ta chỉ nghe được hai câu đó, còn chưa kịp nghe tiếp đã bị phái tới tìm ngươi rồi.”