Chương 98: [Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Tiểu Cương Thi Không Đầu (1)

Phiên bản dịch 4673 chữ

Binh sĩ của Hàn Băng thành lấy Lư Sắt cầm đầu xông tới, dứt khoát va vào những chiến sĩ trọng giáp này.

Lư Sắt là kẻ tài cao gan cũng lớn, vẫn luôn đi ở phía trước, nhìn thấy những tên đầu sắt này, không quan tâm vung kiếm đập tới.

Đúng vậy, không phải chém mà là đập, đặt thanh kiếm ngang dùng thân kiếm đập xuống, đây là phương pháp tốt nhất để đối phó với trọng giáp đầu sắt, dựa vào sức mạnh của Lư Sắt, đập lên trên áo giáp có thể đánh người bên trong xuất huyết hoặc chấn động não.

Một vị chiến sĩ trọng giáp đứng mũi chịu sào bị hắn ta đập một cái thật mạnh, bang ~~~, trọng giáp cũng bị hắn ta đập cho rung lên rồi bình thường lại.

Người bên trong trọng giáp không bị ảnh hưởng chút nào, hai tay cầm huy kiếm đánh xuống.

Lư Sắt có cảm giác khó chịu khi dùng sai sức lực, với loại xung kích có lực thô bạo như thế này, theo lý thuyết kẻ địch không thể nào chịu được, cho dù không xuất huyết bên trong, ít nhất cũng sẽ tê liệt một hồi, trừ phi đối phương có thực lực cấp tám trở lên, lấy đấu khí chọi cứng. Nhưng nhìn như thế nào thì thực lực của đối phương cũng không đạt tới trình độ này được.

Dùng sai sức lực, chẳng khác nào tự công kích chính mình, thật sự là làm cho người ta quá khó chịu.

Rút kiếm về, đẩy kiếm ở hai tay của đối phương ra, đột nhiên đá ra một cước, đạp lên trên ngực đối phương, đồ bằng sắt bị hắn ta dứt khoát đạp bay.

Một cước này càng làm cho Lư Sắt tin chắc, đối phương không có thực lực cấp tám trở lên, cũng vì vậy, một cước này của mình thế nào cũng phải có thể đạp xuất huyết đối phương trong đó chứ?

Nhưng mà cũng không có, chiến sĩ trọng giáp bò lên như không có chuyện gì xảy ra, giống y chang như lúc bọn hắn chạy tới phía trước vào trước đó.

Lưu Sắt đường đường là một Kiếm Thánh sơ giai, cũng không có cách nào bắt lấy kẻ địch bằng một chiêu, người còn lại thì càng không cần phải nói, bọn hắn cảm thấy như mình đang đụng phải chiến xa bọc thép.

Chiến sĩ trọng giáp vung trọng kiếm hai tay lên, bổ nghiêng xuống, quét ngang, cứ như vậy hai chiêu, chiến kỹ của bọn hắn cũng không cao minh, mà là thô sơ, mạnh mẽ thoải mái, hoàn toàn mặc kệ đòn tấn xông rơi xuống người.

Nhưng người ở phía trước ngăn cản bọn hắn, hoặc là bị đánh bay, hoặc là bị đánh thành hai nữa, hoặc là bị bọn hắn đánh ngã, đạp lên trên bùn.

Như là chiến xa bọc thép, ngoại trừ một người kia bị Lư Sắt ngăn lại, mười chín vị trọng giáp còn lại giống như mười chín chiếc chiến xa, nghiền ra một con đường máu trước hàng ngàn chiến sĩ của Hàn Băng thành.

Lực Áo Nạp Đức trên lưng ngựa tràn đầy khí thế, thông qua trường kiếm chỉ về phía phương xa: “Ta tới rồi, san bằng thế giới này đi, chiến sĩ của ta!”

Ở điểm cuối mà trường kiếm của hắn ta chỉ tới, có một bộ khô lâu đang dùng Thánh quang bôi lên trên người của một bộ khô lâu khác.

An Cách đang vui vẻ bôi Thánh quang lên trên người Thiên Sứ khô lâu, chuyện này thật giống với trồng rau, gieo hạt giống xuống dưới, nhìn chúng mọc ra, xanh mơn mởn, phát triển lớn lên từng ngày, An Cách đã cảm thấy rất vui vẻ.

Hiện tại cũng giống vậy, Thánh quang bôi lên trên khô lâu, da thịt liền mọc ra, rất giống với niềm vui khi trồng rau.

Mà Thiên Sứ khô lâu cũng sẽ được lợi từ quá trình này, mặc dù mỗi lần Thánh Quang Thiểm Diệu, nó đều sẽ suy yếu, nhưng sau khi khôi phục, cho dù là linh hồn hay là xương cốt, đều sẽ có tăng trưởng nhất định.

Đây là lần thứ ba thiên sư khô lâu phóng ra Thánh Quang Thiểm Diệu, từ khi vừa mới bắt đầu chỉ có thể dung nạp sáu mươi lần thuật Tịnh Hóa, đến bảy mươi lần, đến bây giờ đã hơn tám mươi lần.

Cứ tiếp tục như vậy, năng lượng mà nó có thể chứa đựng sẽ càng ngày càng nhiều, nếu như không phải thuật Tịnh Hóa của An Cách đã thăng cấp, chỉ là nhét đầy năng lượng cho nó thôi cũng đã là một chuyện phiền phức.

Điều không tốt duy nhất chính là, mỗi lần thả một Thánh Quang Thiểm Diệu sẽ tiêu hao quá nhiều, tám mươi lần thuật Tịnh Hóa chỉ là bổ sung năng lượng, muốn khôi phục nó từ khô lâu thành thiên sứ, còn cần bảy ngàn lần thuật Tịnh Hóa, bản cường hóa cũng cần hai ngàn lần, phải tốn mất thời gian hai ngày.

Nói cách khác, hiện tại An Cách đã toàn lực ứng phó bận rộn một hai ngày, mới có thể thả ra một phát Thánh Quang Thiểm Diệu. Kỹ năng tốn sức mất thời gian như thế này, nhất định không thể tùy tiện thả ra.

Ngay khi An Cách đang suy tư, ‘gào’ một tiếng, kinh động đến hắn, chỉ thấy một chiến sĩ trọng giáp xông phá vòng vây, một đường chạy nhanh vọt tới.

Những quả cầu lửa của Lam liên tục không dứt đập lên trên người chiến sĩ trọng giáp, thế nhưng rất kỳ quái, sau khi hỏa cầu nổ tung thì dứt khoát dập tắt, cũng không xuất hiện tình huống của thuật Hỏa Cầu như bình thường sau khi nổ tung sẽ còn bám vào thiêu đốt thêm một khoảng thời gian.

Bạn đang đọc [Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực của Tình Chung Lưu Thủy

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    11

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!