Sau khi xuống lầu, Tô Bạch dẫn theo hai người tới cửa hàng cháo.
Lúc tới nơi này rồi, hắn gọi một cháo gạo kê, một lồng màn thầu hấp, một cái bánh quẩy.
Thật ra hiện giờ bởi vì nguyên nhân sức lực của hắn tăng lên, thứ cần ăn càng nhiều hơn.
Nhưng mà bởi vì Lý Thanh Trúc ở chỗ này, cho nên hắn không thể ăn nhiều như vậy.
Dù sao thì, nếu để cho Lý Thanh Trúc nhìn ra manh mối gì từ trong đồ ăn của hắn, đó mới là chuyện phiền phức.
“Đúng rồi, đã điều tra được người kia tương đối rồi, rạng sáng ngày mai ngươi đến phố Long Bình một chuyến, đến lúc đó ta sẽ thông báo cho ngươi.” Cũng chính vào lúc đang ăn, Tô Bạch nghe được Lý Thanh Trúc nói.
Hắn hơi hơi ngẩn ra, hắn thật không ngờ Lý Thanh Trúc làm việc nhanh như vậy, thời gian một buổi tối đã tra xét người ta từ đáy lên trời.
“Được.” Tô Bạch gật đầu, nói.
Người tàng hình này nhất định hắn phải đối phó.
Hơn nữa, hiện giờ hắn đã có được cảm giác dã thú +2, gặp được người tàng hình cũng sẽ không bị động giống như trước nữa.
Phải biết rằng, cho dù hắn bình thường điểm thuộc tính cảm giác +1 cũng có thể cảm giác được sự tồn tại của người tàng hình, càng đừng nói là cảm giác dã thú +2.
Tô Bạch, chỉ cần người tàng hình kia lại xuất hiện trước mặt hắn lần nữa, hắn không nói có thể chế ngự đối phương, ít nhất bảo vệ tính mạng hẳn là không có vấn đề gì.
Trong khoảng thời gian này, thực lực của hắn đã không thể nhận thấy mà bắt đầu mạnh lên rồi.
Sau đó, Tô Bạch ăn sáng xong, tạm biệt Lý Thanh Trúc và Triệu Minh San, lại đi buýt đến đường Lão Miếu.
Hắn chuẩn bị mua một ít thứ thú vị.
Cũng chính vào lúc này, Tô Bạch nhìn di động một chút, phát hiện đã tới chín giờ mười lăm rồi, lúc này đã là thời gian đấu giá cạnh tranh của thị trường chứng khoán.
Nghĩ đến đây, hắn chuẩn bị mở ra phần mềm chứng khoán.
Nhưng mà ngón tay hắn di chuyển đến trên phần mềm lại ngừng lại, nhét di động vào trong túi.
Lúc trước, hắn xem phần mềm chứng khoán trên di động ở trên xe buýt bị người phát hiện chuyện hắn giao dịch cổ phiếu.
Mà hiện giờ, đương nhiên hắn không thể lại giẫm vào vết xe đổ.
Sau đó, ve buýt tiếp tục chạy về phía trước, lúc dừng lại ở một trạm xe buýt, Tô Bạch đột nhiên cảm giác được một tin tức.
“Cảm giác được gần đây có một người vừa mới chết, họ tên Xa Cửu Thái, nhận được một điểm thuộc tính cơ bản, chức năng đàn ông +1.”
Hắn cảm giác được tin tức này, hơi hơi ngẩn ra.
Ngày hôm qua, hắn còn không nhận được điểm thuộc tính cơ bản ở bệnh viện, thật không ngờ ra ngoài một chuyến lại đạt được điểm thuộc tính cơ bản.
Sau đó, Tô Bạch nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy một đám người đang nâng một người đàn ông trung niên xuống từ trên xe buýt.
Lúc nhìn thấy tướng mạo của người đàn ông trung niên kia, trong lòng hắn hơi có chút kinh ngạc.
Hắn biết người này, chính là người nói không biết mua cổ phiếu lúc hắn mua cổ phiếu trước đó.
Chỉ là thật không ngờ, lúc hắn gặp được đối phương hôm nay, đối phương đã chết rồi.
Sau đó, Tô Bạch nghe được từ trong tiếng nghị luận ở bên ngoài, là trái tim của đối phương không tốt, lên cơn đau tim ở trên xe buýt.
Nghe được nguyên nhân cái chết của đối phương, trong lòng hắn đột nhiên toát ra một ý tưởng kỳ dị, lập tức mở di động ra, nhìn thời gian.
Hiện giờ đã là chín giờ bốn mươi, đã qua mười phút từ khi bắt đầu phiên giao dịch.
Lúc này đột nhiên Tô Bạch đoán được đối phương chết như thế nào.
Đoán chừng là ngày hôm qua người đàn ông trung niên này thật đúng là nhớ được số hiệu cổ phiếu, hơn nữa còn nhớ giá hắn đưa ra, sau đó, hôm nay thấy được cổ phiếu kia lúc bắt đầu phiên giao dịch chính là một chữ cứng, trái tim chịu không nổi, trực tiếp đột tử.
“Này…” Trong lòng Tô Bạch đột nhiên có một loại cảm giác, tuy rằng mình không giết người, nhưng người lại vì mình mà chết.
Nhưng mà rất nhanh hắn đã quăng cảm giác tội lỗi ra sau đầu.
Tuy rằng cái chết của đối phương có một phần nguyên nhân là do hắn, nhưng mà nếu không phải người này tự mình nhìn loạn vào di động của hắn, thì cũng sẽ không có một màn hôm nay.
Hơn nữa, trái tim đối phương không tốt, còn đi mua cổ phiếu làm chi…
Nhẹ nhàng lắc đầu, Tô Bạch thừa dịp mọi người trên xe hiện giờ đang xem náo nhiệt, lại tìm một góc yên tĩnh, mở tài khoản chứng khoán, lúc này, giá trị cổ phiếu của hắn đã biến thành 476256 tệ.
Chỉ qua một ngày, 28 vạn đã biến thành 47 vạn 6, lời được 19.6 vạn, lợi nhuận tròn 70%.
Cái này cũng khó trách lúc người đàn ông trung niên kia nhìn thấy cổ phiếu này, trái tim phát bệnh, trực tiếp đột tử.
Sau khi nhìn giá trị chứng khoán, Tô Bạch đã bán cổ phiếu này, tìm một cổ phiếu vẫn còn đang không ngừng đi xuống trên thị trường chứng khoán mua vào, cổ phiếu này hôm nay sẽ kiếm 10%, ngày mai mở cao 5%, sau đó trong vòng mười phút sẽ đến giới hạn hàng ngày.
Tuy rằng trước đó hắn mua liên tục hai cổ phiếu đạt giới hạn hàng ngày, nhưng mà đối với Tô Bạch mà nói, mỗi ngày kiếm 20% cũng không phải là cực hạn.
Sau khi đặt đơn, Tô Bạch xuống xe ở đường Lão Miếu.
Hắn chuẩn bị mua một ít nhang và tiền âm phủ ở chỗ này.
Lúc trước, bởi vì nguyên nhân trí nhớ của Chu Oánh Oánh mà Tô Bạch lấy được thùng tiền thứ nhất, kết thúc hoàn cảnh túng quẩn ngay lúc đó của hắn.
Lúc ấy hắn đã nói, đốt cho người kia một nén nhang.
Hắn nói lời giữ lời, đương nhiên là muốn dâng hương cho đối phương.
Mà tiền âm phủ, là Tô Bạch đưa cho bà Ôn.
Phải biết rằng, hắn còn có nguyện vọng của Đinh Tuấn còn chưa hoàn thành, hắn phải đưa bà Ôn đủ 50 mươi vạn mới được.
Tiền hắn sẽ không đưa, nhưng mà tiền âm phủ hắn lại rất sẵn lòng.
Dù sao trong nguyện vọng cũng không nói nhất định phải là tiền bình thường không phải sao?
Sau khi đi vào Lão Miếu, Tô Bạch ngửi thấy một mùi hương khói rời đi.
Miếu cổ ở nơi này thờ cũng một vị thần linh quê hương là thành phố Tây Giang, cụ thể tên là gì, Tô Bạch không nhớ rõ, chỉ biết dương như đối phương là một thần linh vô cùng tài ba.
Nghe người già ở nơi này nói, thần này rất linh, cầu được ước thấy, hương khói vô cùng hưng thịnh, gần như mỗi ngày đều có rất nhiều người đến nơi này dâng hương.
Mà cũng bởi vì nguyên nhân hương khói nơi này thịnh vượng, nhang và tiền âm phủ của nơi này mới là chất lượng tốt nhất, thậm chí hình thành một loạt sản nghiệp liên quan.
Sau khi tới nơi này, hắn tìm một cửa hàng, mua một ít nhang và tiền giấy ở bên trong.
Sau khi lấy hết mấy thứ này, Tô Bạch chuẩn bị rời đi.
Nhưng chính vào lúc này, đột nhiên hắn nghe được bên ngoài truyền đến từng tiếng thét chói tai, sau đó lại truyền ra một trận tiếng ồn ào.
“Cảm giác được gần đây có một người vừa chết, họ tên Trương A Đại, nhận được một điểm thuộc tính cơ bản, thể lực +1.”
“Cảm giác được gần đây có một người vừa chết, họ tên Chu Thiến Nam, nhận được một điểm thuộc tính cơ bản, thiên phú ngữ văn +1.”
“Cảm giác được gần đây có một người vừa chết, họ tên Chu Tư Minh, nhận được một điểm thuộc tính cơ bản, độ dẻo thân thể +1.”
“Cảm giác được gần đây có một người vừa chết, họ tên Vương Hiểu Mai, nhận được một điểm thuộc tính cơ bản, tốc độ khôi phục thể lực thân thể +1.”
“Cảm giác được gần đây có một người vừa chết, họ tên Hùng Thiệu, nhận được một điểm thuộc tính cơ bản, tốc độ khôi phục vết thương+1.”
“…”
Tô Bạch bị tin tức thình lình xảy ra làm kinh hãi.