Chương 81: Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch)

Ảnh thứ chín

Phiên bản dịch 7286 chữ

Một lát sau, một quái nhân mặt mèo đi vào từ bên ngoài, vẻ mặt hắn nhìn Tô Bạch đầy kì quái, nói: “Vừa nãy ngươi nghe lén ta gọi điện thoại?”

Tô Bạch thản nhiên nói: “Ngươi ở bên ngoài, ta ở bên trong, khoảng cách xa như vậy, ta làm sao có thể nghe được tiếng ngươi gọi điện thoại?”

“Năng lực của ngươi thật đúng là kì quái, hẳn là năng lực loại quỷ dị nhỉ!” Nghe được lời của hắn, quái nhân mặt mèo cũng không truy đến cùng, chỉ cười một cái rồi nói.

“Người nói chuyện điện thoại với ngươi là người nào? Hắn có thể giải quyết sự tình không?” Tô Bạch nhìn quái nhân mặt mèo, nói sang chuyện khác.

Quái nhân mặt mèo gật đầu, sau đó vỗ tay một cái.

Cùng với cái vỗ tay của hắn, những người trong tiệm này ngừng làm việc một lúc, sau đó lại tiếp tục làm việc.

Quái nhân mặt mèo lúc này nhìn về phía Tô Bạch, nói: “Ngươi nói chuyện có chút quá bất cẩn, nếu để cho người khác nghe được nội dung chúng ta nói chuyện thì làm sao bây giờ? Chuyện người sống lại, cũng không thể để cho người bình thường biết được.”

Nghe lời của hắn, Tô Bạch liếc mắt nhìn về phía nhân viên cửa hàng giống như là không nghe được gì, đồng tử trong mắt có hơi co rụt lại, quái nhân mặt mèo này hiển nhiên là có năng lực che đậy cảm giác của người khác.

Thế nhưng... Nếu như vậy, lúc trước vì sao quái nhân mặt mèo không che đậy, mà lại lựa chọn đi ra ngoài gọi điện thoại?

Lúc này, một linh quang xẹt qua đầu hắn.

Quái nhân mặt mèo đang kiểm tra năng lực của hắn!

Bởi vì ngày hôm qua hắn cảm giác được quái nhân mặt mèo, khiến cho quái nhân mặt mèo nảy sinh nghi ngờ.

“Không phải có ngươi ở đây sao?” Tô Bạch nhìn quái nhân mặt mèo, ngồi vào cái ghế bên cạnh, nói: “Nói đi, hôm nay ngươi tìm ta có chuyện gì.”

Nghe được lời của hắn, quái nhân mặt mèo đang chuẩn bị nói, nhưng cũng chính vào lúc này, Tô Bạch cười lạnh một tiếng nói: “Nếu như ngươi vẫn coi ta là kẻ ngu si thì không cần nói chuyện, nói thật thời gian ngươi đút mèo ăn đúng lúc quá đấy.

Khi ta tới, con mèo thậm chí còn chưa cắn hai miếng thức ăn mèo đã nhả ra, đồ hộp của con mèo cũng mới vừa được mở. Nếu không phải ngươi cố tình đến đúng lúc, ai mà tin?”

Quái nhân mặt mèo này năm lần bảy lượt thăm dò hắn như vậy, cũng khiến cho trong lòng hắn có chút tức giận, dứt khoát nói thẳng ra.

“Ôi, không cần như vậy, không cần như vậy.” Quái nhân mặt mèo nghe vậy, cũng không tức giận, cười nói: “Ta chỉ là đùa một chút mà thôi, ngươi đã nói như vậy, ta sẽ nói hết mọi chuyện cho ngươi nghe.”

Nói xong, nụ cười của hắn dần dần biến mất, hắn nhìn về phía Tô Bạch nói: “Tổ chức của ta muốn thu nhận ngươi, nếu như ngươi muốn gia nhập, loại chuyện như hôm nay cùng với loại chuyện ngày hôm qua, tổ chức có thể rất dễ dàng xử lý tốt cho ngươi.”

Nghe được lời của hắn, Tô Bạch trầm mặc, nếu như nói gia nhập vào một tổ chức có thể xử lý loại phiền toái này, vậy dĩ nhiên là cực tốt rồi.

Chẳng qua, hắn không tin chiếc bánh từ trên bầu trời rơi xuống.

Nghĩ tới đây, hắn liền nhìn về phía quái nhân mặt mèo nói: “Ngươi là tổ chức gì, gia nhập vào cần có yêu cầu gì?”

Nghe được lời của hắn, trên mặt quái nhân mặt mèo ra vẻ nghiêm túc, nói: “Tên của tổ chức ta tạm thời không thể nói cho ngươi biết, chẳng qua ta có thể nói cho ngươi tổ chức của ta cần chính là người sống lại như ngươi.”

Nói đến đây, âm thanh của hắn đột nhiên ngừng lại một lát rồi nói tiếp: “Có thể người sống lại áp chế ảnh hưởng của linh năng.”

Nghe được lời của đối phương, Tô Bạch tim đập mạnh dữ dội.

Từ trong lời đó, hắn có thể biết rõ ràng đối phương là người sống lại có thể áp chế lệ khí.

Quả nhiên, người có thể áp chế lệ khí, không phải chỉ mỗi mình hắn.

“Cho nên, ngươi nhìn chằm chằm ta đúng không?” Tô Bạch nhìn quái nhân mặt mèo, “Nếu như ta gia nhập vào, các ngươi có thể cho ta cái gì?”

“Không phải, không phải ta cho ngươi cái gì.” Cũng chính vào lúc này, quái nhân mặt mèo đột nhiên cười: “Tổ chức của bọn ta có chút đặc biệt, có thể giúp ngươi tiện hơn ở một số nơi, ví dụ như tuần tra tin tức, hoặc là lau đi các loại dấu vết của mình.

Mà, cần cống hiến điểm nhất định, tương tự như vậy, điểm cống hiến yêu cầu ngươi hoàn thành được nhiệm vụ người khác giao phó. Thật ra chúng ta đều là quan hệ hỗ trợ lẫn nhau.”

Nghe được lời của hắn, Tô Bạch hơi ngẩn ra, hơi cau mày nói: “Nếu đã như vậy, điểm cống hiến nhiệm vụ là ai ban bố?”

“Cái này ta không thể nói cho ngươi biết.” Quái nhân mặt mèo cười, nói tiếp: “Chỉ khi ngươi gia nhập vào chúng ta, ta mới có thể nói cho ngươi biết.”

Nghe được lời của hắn, Tô Bạch trầm tư trong chốc lát, sau đó lại hỏi: “Không phải lúc trước ngươi nói khảo nghiệm ta hay sao? Bây giờ không phải khảo nghiệm à?”

“Cái này phải chúc mừng ngươi, khảo nghiệm của ngươi đã qua.” Quái nhân mặt mèo cười ôn hòa nói.

Tô Bạch nghe vậy, nhìn chằm chằm đối phương nói: “Từ lúc nào vậy?”

“Ngay hôm nay.” Quái nhân mặt mèo trả lời.

Nghe được lời của đối phương, Tô Bạch có hơi nhíu mày, “Khảo nghiệm của các ngươi lẽ nào cũng là bởi vì ta cứu người sao? Có phải có chút quá tùy tiện hay không?”

“Không phải không phải không phải...” Quái nhân mặt mèo lắc đầu, “Dĩ nhiên không phải đơn giản như vậy, mấy ngày trước, ta đã bắt đầu đánh giá tâm lý của ngươi. Từ việc làm của ngươi ở thôn Xuyên Trạch cùng với những chuyện ở phía sau, ta đã bắt đầu tiến hành đánh giá đối với ngươi.”

Nói đến đây, hắn cười và nói: “Lúc đầu ước định cần làm một tháng, thế nhưng ta ngại phiền phức nên đã đẩy nhanh tiến độ một chút.”

“Cho nên nói, thật ra thì ngươi không cần dùng cảnh trong mơ dằn vặt ta trên xe?” Tô Bạch nghe vậy, sắc mặt bỗng chốc tối sầm.

Quái nhân mặt mèo đáng chết này!!!

Nếu không phải hiện tại quái nhân mặt mèo này hắn cảm thấy bản thân đánh không lại, hắn muốn dùng chân đạp ở trên khuôn mặt đang tươi cười của đối phương, đồng thời dùng gió xoáy đánh dạy đối phương làm người là như thế nào.

“Khụ khụ...” Quái nhân mặt mèo nghe vậy, có chút lúng túng nói: “Cho nên không phải ta dùng điểm cống hiến của ta lau phiền phức cho ngươi rồi sao? Đây cũng tính là ta bồi thường cho ngươi.”

Nghe được lời của hắn, Tô Bạch nhìn thật sâu đối phương, hỏi: “Tổ chức của ngươi có hạn chế cái gì không?”

“Có.” Quái nhân mặt mèo gật đầu, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nói: “Sau khi gia nhập vào tổ chức, cùng người trong tổ chức, phải hỗ trợ lẫn nhau, không được làm tổn thương lẫn nhau, nếu không thì sẽ bị tất cả người trong tổ chức truy sát.”

Giọng của hắn rất là bình thản, nhưng lại hết sức mạnh mẽ, khiến cho người tin phục.

Tô Bạch nghe vậy, trầm mặc.

Nếu như nói, đối phương nói chuyện tới mức ba hoa chích choè, ngược lại hắn sẽ không tin tưởng đối phương.

Nhưng bây giờ, đối phương lại nói rõ ràng mọi chuyện, hắn cũng có chút tin tưởng đối phương rồi.

Điều quan trọng nhất là đối phương quả thực cũng không có làm tổn hại lợi ích của hắn, ngược lại trợ giúp hắn ở một vài chỗ.

Nghĩ một lát, không phát hiện chỗ nào khả nghi, Tô Bạch bèn gật đầu nói: “Tốt, ta gia nhập vào các ngươi.”

“Ảnh thứ chín, Ảnh Tử hoan nghênh sự gia nhập của ngươi.” Cũng chính vào thời điểm này, trong điện thoại di động của quái nhân mặt mèo, truyền đến một giọng nói thâm trầm.

“Ta là ảnh thứ bảy, Lão Miêu, hoan nghênh sự gia nhập của ngươi.” Lúc này, quái nhân mặt mèo gỡ mặt nạ trên mặt xuống, chăm chú nói với Tô Bạch.

Theo lời của bọn họ, bầu trời bên ngoài có chút thay đổi, giống như có vật gì đó ngăn cách nơi này.

Bạn đang đọc Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch) của Phong Nam Bắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    54

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!