Chương 59: [Dịch] Con Ta Dương Tiễn Có Đại Đế Chi Tư

Một cô nương tốt, đáng tiếc là miệng rộng

Phiên bản dịch 5401 chữ

Lúc này Dương Chiêu giống như một đứa trẻ ngoan ngoãn thi được điểm cao, nóng lòng về nhà khoe khoang, hoàn toàn khác với vẻ cương nghị của vừa nãy.

Thực ra, trước mặt người ngoài, Dương Chiêu luôn thể hiện giống như người lớn, chỉ khi đối mặt với gia đình, hắn mới buông bỏ phòng bị, lộ ra một mặt trẻ con của mình.

Dương Lăng đưa tay xoa đầu nhi tử, giơ ngón tay cái lên đầy tự hào: "Mới chưa đầy hai tháng mà con đã luyện thành huyền công rồi, thật là rất lợi hại!”

“Có điều, dạo này con vất vả quá rồi.”

“Con phải nhớ, dù là tu luyện hay làm người đều phải từng bước một, không được nóng vội."

Dương Chiêu gật đầu thật mạnh, trong mắt lóe lên ánh sáng kiên định: "Phụ thân yên tâm, con sẽ chú ý."

Nhìn dáng vẻ của hắn, Dương Lăng biết hắn không thực sự nghe vào.

Đứa nhi tử này tuy còn nhỏ nhưng lại rất có chính kiến, đã nhận định chuyện gì thì nhất định sẽ kiên trì đến cùng.

Dương Lăng cũng không biết như vậy là tốt hay xấu, chỉ có thể dành nhiều tâm tư hơn cho hắn, ngăn không cho hắn đi vào con đường cực đoan.

Lúc này, một thị nữ vội vàng chạy đến.

"Bẩm lão gia, Ân tiểu thư của Tổng binh phủ và bạn của nàng đến thăm..."

Lời còn chưa dứt, một bóng người oai phong lẫm liệt đã xuất hiện sau lưng nàng, nhìn Dương Lăng rồi chắp tay cười nói: "Dương huynh, biệt lai vô dạng!"

Tiếp đó, Lý Tịnh cũng nhanh chóng bước vào, vừa đi vừa trách móc: "Không phải đã nói là đợi ở hoa sảnh sao, sao nàng lại trực tiếp xông vào...

“À, Dương huynh đừng trách, là chúng ta đường đột."

Ân Thập Nương bất mãn nói: "Con người chàng sao lại bà bà mụ mụ thế? Dương huynh lại không phải người ngoài, chắc chắn sẽ không trách tội đâu... Đúng không, Dương huynh?"

Dương Lăng nhìn hai người này một trước một sau đi vào hoa viên, không khỏi cảm thấy đau đầu.

Từ sau chuyến đi Mai Sơn, hai người này thường xuyên chạy đến nhà hắn, nghĩ đủ mọi cách để nhờ Vân Hoa chỉ bảo tu hành.

Bản thân chuyện này vốn cũng không có gì, coi như là điều hòa cuộc sống.

Nhưng Ân Thập Nương này quen ở trong quân ngũ, lại không câu nệ tiểu tiết, mỗi lần đến đều ầm ĩ, khiến cho nội viện Dương phủ vốn yên tĩnh thanh nhã trở nên náo loạn, giống như một sân khấu hát vậy.

Dương Lăng vốn có thiện cảm với nữ hiệp tính tình thật thà này, nhưng bây giờ hắn chỉ có thể cảm thán: Một cô nương tốt, đáng tiếc là miệng rộng.

"Sáng sớm thế này không phải các ngươi nên tu luyện sao, sao lại có thời gian đến đây?"

Dương Lăng phất tay cho thị nữ lui xuống trước, sau đó nhìn Lý Tịnh và Ân Thập Nương, tò mò hỏi: "Không phải là có chuyện gì xảy ra chứ?"

Ân Thập Nương cũng không giấu giếm, trực tiếp lấy một phong thiệp mời đỏ chói lớn từ trong tay áo ra, thoải mái nói: "Cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là hai chúng ta sẽ thành hôn vào đầu tháng mười, hôm nay đặc biệt đến mời cả nhà Dương huynh đến Trần Đường quan dự lễ."

Đúng thật không phải chuyện lớn!

Dương Lăng rõ ràng nhìn thấy khóe miệng Lý Tịnh đang giật giật.

Nếu thành hôn mà không phải chuyện lớn thì chuyện gì mới được coi là chuyện lớn?

Câu nói này chắc chỉ có Ân Thập Nương mới nói ra được.

"Thế thì phải chúc mừng hai người rồi!" Dương Lăng nhận lấy thiệp mời, nở nụ cười với Lý Tịnh, trêu chọc nói: "Lý huynh đệ lần này đến Quán Giang Khẩu của chúng ta, thuận lợi ôm được mỹ nhân về, chỉ sợ trong lòng vui như nở hoa rồi nhỉ?"

Lý Tịnh gật đầu thật mạnh, sau đó cuống quýt chuyển chủ đề, nhìn về phía Dương Chiêu đang im lặng đứng bên cạnh: "Vừa nãy Dương huynh đang dạy hài tử luyện công sao?"

Dương Lăng lắc đầu: "Là chính bản thân hắn tự luyện, ta chỉ đứng bên cạnh xem thôi."

"Cũng đúng." Lý Tịnh cười nói: "Hai hài tử của Dương huynh đều là người thiên tư xuất chúng, hơn hẳn người thường rất nhiều. Với công phu luyện khí hiện tại của Dương huynh, e là đã không thể dạy hắn được nữa rồi, đúng không?

“Nếu Dương huynh không chê, chi bằng để ta chỉ bảo cho hiền chất tu hành?"

Nghe lời đề nghị của Lý Tịnh, Dương Lăng hơi bất ngờ.

"Thế không ổn lắm nhỉ?"

"Có gì không ổn?" Ân Thập Nương thẳng thắn nói: "Mấy hôm nay chúng ta cũng thường xuyên đến cửa làm phiền.”

“Bây giờ tẩu tử có việc phải ra ngoài, chúng ta giúp chỉ bảo hài tử tu luyện cũng không phải chuyện gì to tát, Dương huynh không cần khách sáo với chúng ta!"

"Đúng vậy." Lý Tịnh gật đầu, nghiêm mặt nói: "Gần đây được phu nhân chỉ bảo, hai chúng ta thực sự được hưởng lợi rất nhiều.”

“Bây giờ giúp chỉ bảo hài tử tu luyện là chuyện nên làm. Trừ khi Dương huynh chê đạo hạnh của chúng ta nông cạn, không đủ tư cách chỉ bảo cho hiền chất."

Đúng là có hơi cạn thật.

Dương Lăng thầm nghĩ nhưng lời nói đến miệng lại biến thành: "Sao lại thế được? Chiêu Nhi nhà ta mới sáu tuổi, vừa bắt đầu luyện khí tu hành cũng chưa được một năm, miễn cưỡng mới chỉ coi như là mới nhập môn..."

Lời còn chưa dứt, Lý Tịnh đã cười nói: "Dương huynh cứ yên tâm, lúc trước khi ta học đạo ở Tây Côn Lôn, các sư đệ sư muội mới đến đều do ta thay sư phụ truyền thụ.”

“Về phương diện chỉ bảo người khác tu hành, ta vẫn có chút tâm đắc."

Nói đến đây, như sợ Dương Lăng không tin, hắn vỗ ngực đảm bảo: "Lý Tịnh ta chưa bao giờ nói khoác!”

“Dương huynh giao hiền chất cho ta, tuyệt đối không sai!"

"..."

Nhìn ánh mắt đầy tự tin của Lý Tịnh, trong lòng Dương Lăng đã có chút hoảng hốt.

Trước đó ở Mai sơn tiểu tử này cũng nói y như vậy, kết quả lại bị "bốp bốp" vả mặt, khiến người ta không khỏi nghi ngờ liệu hắn có phải là thể chất "ra vẻ bị vả mặt trăm phần trăm" trong truyền thuyết hay không?

Bạn đang đọc [Dịch] Con Ta Dương Tiễn Có Đại Đế Chi Tư của Lưu Liên Lão Tửu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    6mth ago

  • Lượt đọc

    21

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!