Chương 85: [Dịch] Xuyên Sách Nữ Tần, Ngày Đại Hôn Bị Nữ Chính Giết Chết

Người kể chuyện, Mạc Khinh Vũ

Phiên bản dịch 6451 chữ

"Hai vị khách quan muốn trọ sao?"

Tiểu nhị mỉm cười nghênh đón, cực kì nhiệt tình.

Diệp Lăng Thiên nói: "Một gian phòng thượng đẳng."

Tô Khuynh Thành lập tức nói: "Hai gian!"

Tiểu nhị cười nói: "Vị cô nương này, thật xin lỗi, hiện tại chỉ còn một gian phòng thượng đẳng."

"Phòng bình thường thì sao?'' Tô Khuynh Thành hỏi.

Tiểu nhị nói: "Hiện tại chỉ còn một gian phòng thượng đẳng, nếu đợi thêm lát nữa, gian phòng này cũng sẽ bị mất, đại hội võ lâm sắp đến, nhiều khách đến đây lắm."

Diệp Lăng Thiên nói: "Vậy lấy cho ta gian phòng thượng đẳng, xe ngựa bên ngoài của bản công tử, nhớ kỹ cho con ngựa ăn no.''

Nói xong, tiện tay móc một lượng bạc đưa cho tiểu nhị.

Tiểu nhị thấy tiền, hai mắt sáng lên, vỗ ngực cam đoan: "Khách quan yên tâm, ta sẽ làm cho ngài hài lòng.''

"Lấy rượu và thức ăn cho ta trước.''

Diệp Lăng Thiên dẫn theo Tô Khuynh Thành tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống.

"Có ngay, hai vị khách quan chờ lát."

Tiểu nhị đi bưng rượu.

Một lát sau.

Rượu ngon thức ăn thơm lên bàn.

Diệp Lăng Thiên gấp một miếng thịt cho Tô Khuynh Thành, ôn nhu nói: "Khuynh Thành, ăn chút thịt bổ cơ thể, chỉ mấy ngày không gặp, ngươi đã gầy gò như vậy, làm cho công tử đau lòng."

Tô Khuynh Thành nhìn thịt trong chén, vùi đầu ăn.

'Vù, vù, vù…'

Gió lớn thổi vào lữ điếm, tiếng cửa đập ầm ầm, tiếng gió rít gào thét.

Tiểu nhị vội vàng chạy đi đóng cửa, ái náy nói: "Các vị khách quan thứ lỗi, ban đêm gió lớn, mong các vị thông cảm.''

'Ầm!'

Kết quả tiểu nhị vừa mới nói xong, cánh cửa đã bị một cỗ cự lực phá tan.

Đám người trong lữ khác nắm chặt binh khí, nhìn chòng chọc bên ngoài cửa chính.

"Người muốn chết."

Diệp Lăng Thiên nhẹ giọng nói.

Tô Khuynh Thành tiếp tục vùi đầu đào cơm, không hề bị lay động.

Nếu Diệp Lăng Thiên không giải quyết được, nàng tất nhiên không giải quyết được, không bằng ăn cho no, mới có thể lực đi tiếp.

'Ù, ù, ù…'

Bên ngoài lữ điếm, cuồng phong gào thét, đám người không thấy gì.

"Khốn kiếp, chẳng lẽ quỷ phá?''

Một đại hán khôi ngô cầm trọng đao trong tay trầm giọng nói.

"Qủy phá thì không phải, nhưng đêm nay trong lữ điếm này sẽ có không ít vong hồn."

Một nam tử tuấn mỹ bất phàm, mặc trường bào màu trắng, cầm quạt xếp trong tay, đi từ lầu hai xuống, trên mặt mang theo tiếu dung, bưng một chén rượu, giống như một tiên sinh kể chuyện.

Tô Khuynh Thành nghe được thanh âm này, ngẩng đầu nhìn lên, lông mày hơi nhăn, lại tiếp tục cúi đầu xuống, thấp giọng nói: "Địa tự nhất đẳng, người kể chuyện!"

Thiên la địa võng, trải rộng khắp mọi nơi, đoạn đường này đi tới, nàng gặp rất nhiều cao thủ của La Võng.

Không nghĩ tới tại Dược Vương cốc gặp Du Sơn Khách, ở đây còn gặp được người kể chuyện.

Người kể chuyện là sát thủ Địa tự nhất đẳng, xuất quỷ nhập thần, hành tung bí hiểm, thực lực không yếu hơn Du Sơn Khách.

Diệp Lăng Thiên nắm lấy tay của Tô Khuynh Thành, cười nhạt nói: "Có công tử ở đây, ngươi yên tâm!"

Tô Khuynh Thành không nói một lời, nhưng trong lòng nhiều thêm một tia ấm áp, gia hỏa này làm cho nàng sợ hãi, nhưng đi theo bên cạnh hắn, ít nhất hiện tại nàng an toàn.

"Gia hỏa từ đâu tới? Cái miệng thúi như vậy.''

Có người đứng lên, khó chịu nhìn người kể chuyện.

'Xoẹt!'

Kết quả người này vừa nói xong, trên cổ xuất hiện một vết máu, cái đầu rơi xuống, máu bắn ra như cột nước.

"Cái này..."

Đám người giật nảy mình, bỗng nhiên đứng dậy, nhao nhao lui ra phía sau, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

"Thật trùng hợp, không ngờ lại gặp người kể chuyện."

Ngoài cửa vang lên thanh âm yếu ớt.

Trong chớp mắt, mùi thơm tràn ngập lữ điếm, một mỹ nhân gợi cảm mặc một bộ sa mỏng, dáng vóc uyển chuyển, tay cầm một chiếc quạt tròn, nụ cười duyên dáng, vũ mị xinh đẹp, đôi mắt câu hồn, làm cho người ta không dám đối mặt, toàn thân tản ra khí tức thành thục.

Mà sau lưng nàng, còn có bốn nữ tử, một người ôm đàn, một người ôm tì bà, một người ôm đàn nhị hồ, một người cầm ống tiêu.

Mỹ nhân gợi cảm vừa xuất hiện, rất nhiều nam tử trong lữ điếm lộ ra vẻ si mê.

'Xoẹt!'

Bốn nữ tử chợt động, thân ảnh lóe lên, trong lúc đó máu me bắn tung tó, trên mặt đất nhiều thêm mấy bộ thi thể, những thi thể này nhanh chóng hóa thành tro bụi.

"Mạc Khinh Vũ hộ pháp, từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ!"

Người kể chuyện chắp tay chào mỹ nhân gợi cảm, tiếu dung không giảm.

"Khanh khách! Ta không phải Mạc hộ pháp. Hiện tại chỉ có Mạc Khinh Vũ của Huyền Âm phường."

Nữ tử gợi cảm hé miệng yêu kiều cười, giống như chuông bạc, câu tâm hồn người.

"..."

Tô Khuynh Thành nhìn chăm chú nữ tử gợi cảm, cảm thấy người này thâm bất khả trắc, lực áp bách to lớn.

Diệp Lăng Thiên truyền âm nói: "Nàng tên Mạc Khinh Vũ, Tả hộ pháp của Phương Ngoại Thiên, Tông sư đỉnh phong, hiện tại là thủ hạ của Tử Y Hầu.''

Nghe đồn Phương Ngoại Thiên tập kích Hàn Sơn tự, chính nàng để lộ tin tức, cuối cùng dẫn đến Phương Ngoại Thiên bị diệt toàn quân.

Về phần chân tướng thật sự thế nào, rất ít người biết.

"Tử Y Hầu... Một nhân vật đáng sợ.'' Tô Khuynh Thành trầm ngâm nói.

"Có lẽ vậy."

Diệp Lăng Thiên cười nhạt một tiếng, không ngoài sở liệu, Mạc Khinh Vũ xuôi nam, bởi vì chuyện của Mạc Thanh Dương.

Hai người đều họ Mạc, nhưng không liên quan đến nhau mảy may, xem ra phần sổ sách bị mất kia, làm cho Tử Y Hầu cảm thấy bị uy hiếp.

Như thế đúng ý của hắn, đợi Sở Cửu Ca và Tử Y Hầu triệt để xung đột, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người, hắn sẽ rảnh tay đi làm việc của mình, dễ dàng ngư ông đắc lợi!

"Vị công tử này, thật rất kì lạ, làm cho ta hiếu kì."

Mạc Khinh Vũ nhìn chằm chằm Diệp Lăng Thiên, ánh mắt hiện lên dị sắc, tiểu tử này vậy mà không trúng mị thuật của nàng, thực sự thú vị.

Diệp Lăng Thiên cười nói: "Khi một nữ nhân cảm thấy hiếu kì một nam nhân, đã cách luân hãm không xa, không bằng ngươi nằm trong ngực của ta, để ta kể cho ngươi nghe cố sự bá vương thượng cung."

"Khanh khách!"

Mạc Khinh Vũ dịu dàng cười một tiếng, trong nháy mắt xuất hiện sau lưng Diệp Lăng Thiên, hai tay quấn quanh cổ của hắn, mùi thơm đánh tới, làm cho huyết dịch sôi trào.

Nàng kề môi sát lỗ tai Diệp Lăng Thiên, mị hoặc nói: "Công tử muốn ta, không sợ cô nương này ăn dấm sao?"

Diệp Lăng Thiên thành thạo ôm vòng eo Mạc Khinh Vũ, nhẹ nhàng bóp một cái, xúc cảm tuyệt hảo, mềm mại như tơ.

Xoay người lại, vừa lúc nhìn thấy khe rãnh sâu thẩm, đường cong kinh người.

Mạc Khinh Vũ bị bóp, thân thể run lên, dịu dàng nói: "Công tử nhìn ta chằm chằm như vậy, không tốt lắm đâu.''

Diệp Lăng Thiên cười nói: "Trăng tròn như vậy, nếu ta không nhìn, chẳng phải không biết phong tình rồi sao?''

Bạn đang đọc [Dịch] Xuyên Sách Nữ Tần, Ngày Đại Hôn Bị Nữ Chính Giết Chết của Cô Sơn Phóng Ngưu Oa

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    44

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!