"Khanh khách! Công tử thật xấu."
Mạc Khinh Vũ xảo diệu đẩy tay Diệp Lăng Thiên ra, nhanh chóng lui lại, trong lòng chấn kinh, tiểu tử này thật tà dị, ngay cả mê hồn hương mà nàng đều đối cũng vô dụng.
Tam công tử Thiên môn, giấu dốt quá sâu!
"Nam nhân không xấu, nữ nhân không yêu. Nếu không để lại ấn tượng khắc sâu, ngươi làm sao ngày nhớ đêm mong?"
Diệp Lăng Thiên cười nhạt nói.
"Thật là một nam nhân dịu dàng."
Mạc Khinh Vũ cười đến tâm hồn run rẩy, nàng nhìn Tô Khuynh Thành chằm chằm nói: "Đây là vương phi tương lai được Cơ Thành chọn sao? Dáng dấp không tệ."
Diệp Lăng Thiên nói: "Đại mỹ nhân chớ nói lung tung, Khuynh Thành là tiểu thiếp của ta, không phải vương phi."
Mạc Khinh Vũ nhìn sang Diệp Lăng Thiên, dịu dàng nói: "Dám đoạt nữ nhân của đế vương, tam công tử hảo phách lực, ta muốn đưa Tô cô nương về cho Cơ Thành, công tử thấy sao?''
Diệp Lăng Thiên cười nói: "Chỉ sợ ngươi làm không được, Tiêu Lệ Ngân tới đây cũng làm không được."
Tử Y Hầu, Tiêu Lệ Ngân!
Là một nhân vật cực kỳ đáng sợ.
"Ồ? Vì sao tam công tử chắc chắn như thế?"
Mạc Khinh Vũ cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên cười nhạt nói: "Từ khi Khuynh Thành bước vào cửa Thiên môn, trong thiên hạ này không có bất cứ kẻ nào mang nàng đi được, không tin thì ngươi thử xem.''
Câu nói này, không đơn thuần nói cho Mạc Khinh Vũ và người kể chuyện nghe, còn nói cho một đại gia hỏa bên ngoài nghe!
"Thật sao? Vây ta muốn thử một lần."
Mạc Khinh Vũ cười càng tươi hơn, nàng muốn thử xem vị tam công tử này có năng lực gì.
Bốn vị nữ tử chợt động, thân ảnh lóe lên, trong nháy mắt bao vây Diệp Lăng Thiên và Tô Khuynh Thành.
Người kể chuyện vuốt quạt xếp, nhẹ giọng nói: "Nếu tam công tử cần, tiểu sinh bất tài có thể cho công tử mượn cây quạt này sử dụng.''
Nói xong, gã khóa chặt khí tức bốn nữ tử kia.
Diệp Lăng Thiên cười cười, lắc đầu nói: "Giúp đỡ của ta đến rồi!"
'Ầm!'
Hắn vừa dứt lời, toàn bộ lữ điếm, bị kiếm khí bá đạo bao phủ.
Mạc Khinh Vũ và người kể chuyện cảm thấy hô hấp khó khăn, sắc mặt đột biến.
Bọn họ nhìn về phía cửa chính, chỉ thấy một nam tử trung niên cầm trường kiếm trong tay đứng ngoài cửa, vẫn chưa tiến vào.
Thanh kiếm trong tay nam tử trung niên cực kì lạ, tràn ngập lực lượng quỷ dị, trường kiếm còn chưa ra khỏi vỏ, hai người đã cảm nhận được tử vong.
"Là đối phương."
Mạc Khinh Vũ và người kể chuyện vô cùng nghiêm túc.
Nam tử trung niên chậm rãi nói, thần sắc đạm mạc: "Rời khỏi chỗ này, không thì chết!''
"Thú vị! Xem ra người này không đến đây giúp đỡ tam công tử."
Mạc Khinh Vũ dẫn theo bốn nữ tử rời đi, mà người kể chuyện cũng không do dự, bởi vì bọn họ biết rõ, còn dám lưu lại, bọn họ sẽ biến thành vong hồn dưới lưỡi kiếm trong tay nam tử trung niên.
Mấy người rời đi.
Diệp Lăng Thiên nhìn sang nam tử trung niên, cười nhạt nói: "Dù không đề danh trên Danh Kiếm phổ, nhưng một niệm đủ để quét ngang mười vạn binh, một thanh Tướng Thần kiếm rất tốt!"
"Kiếm tôn, Bộ Thiên Trần!"
Tô Khuynh Thành nhìn thấy nam tử trung niên, con ngươi co rụt lại, ánh mắt lộ ra vẻ chấn kinh, vị này là một cường giả kiếm đạo vô thượng, mai danh ẩn tích nhiều năm, không nghĩ tới vậy mà xuất hiện ở đây.
Diệp Lăng Thiên nhìn về phía Tô Khuynh Thành, ý vị thâm trường nói: "Người này đến tìm ngươi.''
"Tìm ta?"
Tô Khuynh Thành nghi ngờ hỏi, thần sắc không hiểu, mình và người này không quen không biết mới đúng mà?
"Tiểu tử, ta tới vách núi phía trước chờ ngươi!"
Bộ Thiên Trần nói xong, thân ảnh biến mất trong nháy mắt.
Diệp Lăng Thiên nhẹ nhàng vỗ bàn tay của Tô Khuynh Thành: "Chờ ta trở về."
Nói xong, hắn nắm lấy Hàng Tai để bên cạnh, đi ra lữ điếm.
… …
Bên trên vách núi.
Bộ Thiên Trần đặt hay tay lên chuôi kiếm, đưa lưng về phía Diệp Lăng Thiên, ánh trăng chiếu lên người, làm cho gã càng thêm thần bí khó lường.
Cơn gió lạnh thổi qua, tóc dài điên cuồng bay múa, uy áp đáng sợ từ trên người Bộ Thiên Trần tràn ra, để cho người ta không dám tới gần.
Diệp Lăng Thiên đứng cách đối phương mười mét, thần sắc bình tĩnh nhìn Bộ Thiên Trần, cười nhạt nói: "Một thanh Tướng Thần kiếm, vạn quân Bắc Lương quan khổ sở! Cả đời hai bại, chiến tích làm người ta kính úy cỡ nào."
Kiếm tôn Bộ Thiên Trần, cường giả kiếm đạo, từng quét ngang thiên hạ vô địch thủ, lưu lại uy danh hiển hách.
Một vị cao nhân như thế, cả đời hai bại, mà lại đều bại lúc bản thân đi đến đỉnh phong nhất.
Trận đầu, Bộ Thiên Trần tiến về Bạch Đế thành vấn kiếm, thua bởi một chiêu Thiên Ngoại Phi Tiên của kiếm tiên Độc Cô thành.
Trận thứ hai, gã triệt để thảm bại, dùng hết toàn lực lại bị một nữ tử còn chưa đặt chân lên cảnh giới Đại Tông sư đánh bại, mà lại bị bại trong một chiêu, nữ tử kia chính là Phượng Hoặc Quân.
"Ngươi biết rất nhiều chuyện."
Bộ Thiên Trần chậm rãi quay người, một cỗ lực lượng kinh khủng khóa chặt Diệp Lăng Thiên.
Gã không nói đến chiến tích của mình, mà nói về chuyện của Tô Khuynh Thành.
Diệp Lăng Thiên cười nhạt nói: "Những gì ngươi biết, ta đều biết, những gì ngươi không biết, ta cũng biết.''
"Đã biết rõ, vậy ta không làm trò bí hiểm nữa, Tô Khuynh Thành chính là nữ đế của Bắc Lương, ta muốn dẫn nàng đi, nể mặt Diệp Bạch Y, ta sẽ không giết ngươi, nhưng ngươi phải thủ khẩu như bình."
Bộ Thiên Trần hờ hững nói.
Diệp Lăng Thiên cười nhạt nói: "Ta đã nói, từ khi Khuynh Thành bước vào Thiên môn, bất cứ ai cũng không thể mang nàng đi, bao gồm cả ngươi.''
Trong thế giới này, không phải một mình Đại Chu độc tôn, phía bắc Đại Chu, còn có một vương triều Bắc Lương, từng là kình địch của Đại Chu, nhưng hiện tại Bắc Lương kém xa trước đây, loạn trong giặc ngoài, sắp sụp đổ.
Mà thân phận thật sự của Tô Khuynh Thành, thật ra là nữ đế của Bắc Lương, chủ nhân tương lai!
Cực ít người biết việc này, nhiều nhất chỉ có năm người, Tô Chiến Thiên, Cơ Thành, Bộ Thiên Trần, Mộc Tuyết Ly và Diệp Lăng Thiên!
Tô Chiến Thiên biết rõ việc này, bởi vì ông ta chính là đại tướng quân của Bắc Lương, về sau bị xúi giục, gia nhập vương triều Đại Chu, nhưng vẫn luôn liên hệ với Bắc Lương.
Đó cũng là nguyên nhân vì sao ông ta từ quan, bởi vì Cơ Thành sẽ không để cho một đại tướng quân của Bắc Lương nắm giữ địa vị cao.
Về phần Cơ Thành, từng cầm trọng binh trong tay, đóng quân tại phía bắc Đại Chu, thường xuyên đánh nhau với Bắc Lương, cho nên cực kì rõ ràng nội tình của Bắc Lương.
Tô Khuynh Thành nữ đế của Bắc Lương, Tô Chiến Thiên giấu rất tốt, vẫn khó mà qua mặt Cơ Thành.
Gã chọn Tô Khuynh Thành làm vương phi tương lai, bởi vì có ý đồ với Bắc Lương.
Hiện tại Bắc Lương, mặc dù không bằng lúc trước, nhưng nếu nắm giữ được nó trong tay, nội tình của Đại Chu sẽ đáng sợ hơn, đến thời điểm đó gã đã có thể quân lâm thiên hạ, chinh chiến bốn phương.
Bộ Thiên Trần biết việc này, đoán chừng bởi Tô Chiến Thiên đưa tin.
Mà Mộc Tuyết Ly tương đối đặc biệt, bởi vì người đem Tô Khuynh Thành ra khỏi Bắc Lương, chính là nàng... Về phần chi tiết trong đó, thì dính đến vương thất Bắc Lương nội loạn.
Mộc Tuyết Ly biết rõ việc này, tự nhiên cũng không giấu diếm Diệp Lăng Thiên.
"Lá gan của người, còn làm ta kinh ngạc hơn cả thực lực của ngươi."
Bộ Thiên Trần coi thường Diệp Lăng Thiên, Tướng Thần kiếm rung động, sát khí bao phủ thiên địa.