Chương 105: Học làm kinh tế
Lúc này, Lâm Bắc Phàm cười nói: "Ông chủ Vương, lấy bảo bối của ngươi ra đi, để ta tiếp tục thưởng thức!"
Vương Bàn Tử ngạc nhiên: "Ngươi còn muốn mua sao?"
"Đương nhiên rồi!"
Lâm Bắc Phàm còn chưa thỏa mãn nói: "Lần đầu tiên ta đến mua đồ cổ mà lại có thể lấy ra được hai thứ tốt từ chỗ ngươi, vận may không tệ! Đương nhiên phải tiếp tục cố gắng rồi!"
Sau đó, hắn vỗ bả vai Ngô Ca: "Ngô lão đệ, vất vả cho ngươi rồi, giúp ta làm thêm một mẻ lớn nữa đi!"
Ngô ca: "..."
Vương Bàn Tử ôm cái hộp còn lại, khóc lớn nói: "Ta không bán nữa! Có đánh chết ta thì ta cũng không bán!"
Sau đó Vương Bàn Tử đóng cửa, mời tất cả mọi người ra khỏi cửa hàng.
Lâm Bắc Phàm và Tôn lão lưu lại số điện thoại liên lạc, sau đó mỗi người một ngả.
Lâm Bắc Phàm một tay cầm bảng chữ mẫu của Tống Huy Tông, tay kia cầm Vương Tôn có giá trị liên thành, quả thực chính là thứ đẹp nhất trên con đường này.
Lúc này, Ngô Ca nói: "Lâm tổng, ta muốn xin nghỉ phép!"
"Sao vậy?" Lâm Bắc Phàm quan tâm hỏi.
Ngô Ca ôm ngực, có chút đau đớn nói: "Có thể là ta đã ăn phải cái gì đó hỏng rồi nên cơ thể cảm thấy không được khỏe, vì vậy ta muốn quay về nghỉ ngơi!"
“Hy vọng ngươi có thể hiểu cho ta!"
Thực ra hắn ta muốn trở về chữa thương, an ủi tâm hồn bị tổn thương của mình!
Lâm Bắc Phàm: "Ngươi ôm sai vị trí rồi, đó là ngực, không phải dạ dày!"
Ngô Ca: "..."
Hắn ta lập tức đặt tay vào bụng, thống khổ nói: "Xem ra là quá khó chịu rồi, đau đến mức bất tri bất giác đổi vị trí rồi!"
Lâm Bắc Phàm tiếc nuối thở dài: "Vốn dĩ ta còn muốn mời ngươi ăn một bữa cơm, chúc mừng thu hoạch của ngày hôm nay mà!"
Ngô Ca lắc đầu: "Thật sự không cần, đa tạ ý tốt của Lâm tổng, để hôm khác đi!"
Lâm Bắc Phàm lại nói: "Nếu không để dì Lưu đi cùng ngươi đi? Dì Lưu lớn tuổi, biết chăm sóc người khác!"
Dì Lưu đứng bên cạnh mắt sáng lên.
Trái tim Ngô Ca càng đau đớn hơn: "Cái này thì càng không cần, ta có thể tự mình tự chăm sóc bản thân!"
“Được rồi, không làm khó ngươi nữa, trở về nghỉ ngơi đi!”
"Đa tạ Lâm tổng đã hiểu cho ta!"
Hai bên cứ như vậy mà tạm biệt, dì Lưu cũng mượn cớ rời đi.
Lâm Bắc Phàm sai người mang hai món bảo bối này về nhà, sau đó tiếp tục đi dạo, ăn tối, chúc mừng thu hoạch ngày hôm nay… cùng với Tống Vũ Tinh
Hai ngày nghỉ nhanh chóng trôi qua.
Đến thứ hai lại là thời gian làm việc.
Lâm Bắc Phàm lại nhìn thấy Ngô Ca, phát hiện sắc mặt của hắn ta vẫn như thường, hoàn toàn không bị ngày đó làm ảnh hưởng.
Lâm Bắc Phàm vô cùng bội phục, không hổ là làm nghề đào mộ, tố chất tâm lý đúng là cứng rắn thật.
"Ngô lão đệ, nghỉ ngơi hai ngày rồi thân thể có tốt lên chút nào không?"
Lâm Bắc Phàm vừa gặp mặt đã quan tâm hỏi han: "Có muốn nghỉ thêm vài ngày nữa không, bồi dưỡng thân thể cho thật tốt rồi lại đến?"
"Hoặc là đến bệnh viện kiểm tra toàn thân?"
Ngô Ca mừng rỡ trong lòng.
Lâm Bắc Phàm rõ ràng là đang quan tâm đến hắn ta nhiều hơn tuần trước!
Điều đó chứng tỏ cái gì?
Chứng tỏ quả nhiên đối phương đã coi trọng hắn ta hơn rồi!
Sự vất vả của mình đã không uổng phí!
Chỉ là đã phải trả một cái giá có hơi cao!
"Lâm tổng, ngươi yên tâm! Bây giờ ta đã hoàn toàn hồi phục rồi!" Ngô Ca vỗ ngực đảm bảo.
"Vậy là tốt rồi!"
Lâm Bắc Phàm vui vẻ nói: "Lão đệ, ta còn sợ ngươi đã xảy ra chuyện gì không hay rồi chứ! Có một chuyện ta phải nói với ngươi, ta đã chuyển một nghìn vạn tiền thưởng vào thẻ lương của ngươi rồi, ngươi xem đã nhận được chưa?"
"Ngoài ra ta đã thông báo cho bộ phận nhân sự, nâng cấp bậc của ngươi lên mấy cấp rồi! Mặc dù trên danh nghĩa vẫn là một nhân viên dọn dẹp vệ sinh, nhưng được hưởng đãi ngộ như quản lý!"
Trong lòng Ngô Ca mừng rỡ như điên.
Thưởng tiền! Còn nâng chế độ đãi ngộ của mình lên cấp quản lý!
Lúc trước, chỉ có một người có thể được đề bạt thần tốc như vậy, đó chính là thân tín của Lâm Bắc Phàm - Diệp Tinh Thần.
Điều này chứng tỏ Lâm Bắc Phàm đã rất coi trọng hắn ta rồi!
Gần như sắp bằng với cẩu tặc Diệp Tinh Thần này rồi!
"Cảm ơn Lâm tổng đã đề bạt!" Ngô Ca vui vẻ nói.
Lâm Bắc Phàm cười ha ha: "Ngô lão đệ, đây là điều mà ngươi xứng đáng có được! Ai bảo ngươi giúp ta kiếm được hai món bảo bối tuyệt vời như thế? Trị giá hơn ba tỷ, ta rất cảm tạ lão đệ ngươi!"
Không nói tới cái này thì còn tốt!
Vừa nói tới đã khiến Ngô Ca cảm thấy hơi đau ở ngực rồi!
Lâm Bắc Phàm cười tủm tỉm nói: "Ngô lão đệ, hiện tại dựa vào thân phận của ngươi đã không thích hợp để làm nhân viên dọn dẹp vệ sinh nữa rồi! Ngươi muốn làm công việc gì, nói cho ta biết, ta sẽ sắp xếp cho ngươi!"
Ngô Ca phấn chấn tinh thần.
Cơ hội đang đến rồi!
"Lâm tổng, ta không có văn hóa gì, cũng không thể làm nhân viên dọn dẹp vệ sinh cả đời! Nghe nói ngươi rất giỏi trong lĩnh vực đầu tư tài chính, cho nên ta muốn học kỹ thuật này từ ngươi có được không?"
Đây là cái cớ mà hắn ta đã nghĩ ra trong phút chốc.
Như vậy, có thể đi theo Lâm Bắc Phàm ở cự ly gần, thu thập đủ loại tin tức của hắn, nhất là thông tin đầu tư.
Bây giờ hắn ta đã cực kỳ được Lâm Bắc Phàm tín nhiệm, tỷ lệ thành công vô cùng lớn.
Quả nhiên không ngoài dự liệu của hắn ta.
Chỉ thấy Lâm Bắc Phàm gật đầu: "Ngươi nói rất đúng! Thanh niên tài giỏi như Ngô lão đệ ngươi không thể làm nhân viên dọn dẹp vệ sinh cả đời, cho dù ngươi đồng ý thì ta cũng không đồng ý! Học một chút kỹ thuật cũng tốt, học kỹ thuật thì mới có thể nổi bật hơn người! Được, nếu ngươi muốn học kỹ thuật đầu tư tài chính với ta thì ta sẽ dạy ngươi, nhưng có thể học được hay không